Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
“Ai nha, là ai chọc em gái của tôi tức giận vậy?” Người bên đầu dây kia nói.
Trương Diệc Đình giận đến sắp điên rồi: “Anh đừng có xía vào --- mau chóng tìm người đến, đừng ở gần nhà tôi, chờ sau khi bọn họ rời khỏi, các người chờ ở dưới chân núi, chỉ cần nói là cướp đường! Đừng có khai tôi ra.”
“Được! Chỉ cần có đủ tiền chúng tôi sẽ đến ngay! Làm ở đâu, làm như thế nào đều chỉ là một câu nói của cô em thôi.”
Trương Diệc Đình vừa chạy vừa thở gấp, cô vừa gọi điện thoại vừa mắng: “Lăng Vi! Con tiện nhân mày, mày làm cho bà mất hết mặt mũi, hôm nay bà sẽ để cho mày mất mạng tại đây!”
Không phải mày mang theo bốn tên hộ vệ sao? Tao tìm một trăm người xem có đánh chết mày được không? Cho dù bốn người kia giỏi cỡ nào cũng sẽ có lúc không bảo vệ được mày!
Không đánh chết mày thì cũng phải giết chết con của mày! Mày chờ đó mà xem!
Bên kia nói: “Người cô muốn đối phó có bao nhiêu?”
Trương Diệc Đình suy nghĩ một chút nói: “Có một người nữ, cô ta mang theo bốn hộ vệ, còn có một thương nhân đi cùng với cô ta, rất có tiền. Nếu các người có thể bắt cóc ông ta, chuyện sau này không cần tôi phải nhắc nhở các người đi? Còn có một ông già là Nhị gia của tôi.”
Bên kia hỏi: “Nhị gia của cô, chúng tôi có cần đành không?”
Trương Diệc Đình hừ lạnh: “Tùy tiện, có đánh hay không là tùy các người. Tôi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1263789/chuong-997.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.