Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Trương lão tiêc sinh tức giận quát: “Nói chuyện như thế sao? Mở miệng ngậm miệng liền thô tục! Con trở về học lại tiểu học cho ông, học tư tưởng phẩm đức lại một lần nữa! Cháu gái của con còn biết lễ phép hơn con nữa!”
Trương Diệc Đình bị mắng đến mặt đỏ bừng, bình thường cô vẫn là rất sợ ông.
Vào lúc này cũng không dám nói chuyện nữa.
Cô nhịn rất lâu, vừa nghĩ tới nhị gia của mình phải đi xem bệnh giúp Lăng Vi, cô không nuốt trôi cục tức này!
“Nhị gia, ông là ông của con hay là ông của cô ta? Con có thù oán với cô ta, ông còn mắng con, không thèm giúp con? Nếu ông còn là Nhị gia của con thì ông không được giúp cô ta! Nếu mà ông giúp cô ta, sau này con không thèm đến nhà của ông nữa, cả đời con cũng sẽ không nhận người ông là ông nữa!”
Trương Diệc Đình hung tợn nói, nghiến răng nghiến lợi.
Trương Tiên Linh híp mắt: “Nói năng bậy bạ! Đi ra ngoài---”
Trương Diệc Đình cũng sững sốt, nước mắt lập tức lăn dài: “Bây giờ con liền cút ra ngoài, được chưa? Con cút ra ngoài rồi ông cũng không được giúp cô ta! Bằng không, con sẽ hận ông! Con sẽ để cho tất cả mọi người đều biết, ông không giúp cháu gái của mình mà lại giúp người ngoài! Nếu mà ông giúp cô ta con liền uống thuốc tự tử, con sẽ nằm trước cửa nhà ông! Con sẽ để cho mọi người trong thôn đều biết, con sẽ để cho tất cả mọi người trong giới trung y đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1263785/chuong-993.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.