Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Lại là... Trương Diệc Đình!
Lúc Trương Diệc Đình quay đầu nhìn thấy Lăng Vi cũng là giật mình! Sao Lăng Vi lại đến cái nơi nghèo khó này chứ?
Khi Trương Diệc Đình nhìn thấy những món quà mà Lăng Vi xách theo liền lập tức bĩu môi cười một tiếng: “Ha... Sao Lăng đại nữ thân của chúng ta lại rãnh rỗi đến nhà Nhị gia của tôi vậy? Chẳng lẽ cô mắc phải bệnh gì không có thuốc chữa, muốn tìm Nhị gia tôi chữa bệnh sao? Ha ha...”
Ông nội của Trương Diệc Đình là Xích Cước thần y xếp hàng thứ bảy, là anh em với Nhị gia Trương Tiên Linh của cô, từ nhỏ Trương diệc Đình thường hay nhìn thấy bệnh nhân đến xin thuốc, thấy Lăng Vi đến tìm Nhị gia của cô chữa bệnh, trong lòng Trương Diệc Đình thật là vui đến muốn lật trời! Thật là... kẻ ác tự có ông trời trừng phạt! Lăng Vi mày cũng có ngày hôm nay? Con tiện nhân như mày vậy nên chết sớm một chút đi!
Tuổi tác của Nhị gia cô tương đối lớn, mặc dù đã hơn tám mươi, nhưng mà mỗi năm đều có người mộ danh mà đến. Bệnh mà Nhị gia cô có thể trị cũng phải là bệnh đặc biệt nghiêm trọng, dường như đều là quan hệ đến sống chết!
“Ha ha...” Trương Diệc Đình cười lạnh lùng, cô hận Lăng Vi đến ngứa răng! Nếu không phải tại Lăng Vi, cô đã sống thật tốt với Hứa Tử Huân! Nếu không phải Lăng Vi, những tấm hình, video bất nhã của cô sẽ không bị học sinh của toàn bộ Yến đại thấy!
Hừ.... thật là oan gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1263781/chuong-989.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.