Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Vinh Phỉ cắm con dao vào chậu bông bên cạnh, cười nhạo nhìn cô, buồn cười cong môi: “Tôi đoán thử xem... còn chỗ nào có?”
Ánh mắt anh nhìn về phía ngực cô, đột nhiên cô nói: “Đừng tìm, ở trong chân.”
Vinh Phỉ nói với cô: “Cởi quần!”
Mẹ nó... Đơn giản thô bạo như vậy, thật sự sẽ bị người đánh chết, anh có biết không?
Cô vô cùng biết điều, khéo léo nhảy xuống đất, đi xuống cởi quần.
Vinh Phỉ buồn cười nhìn cô chằm chằm, thấy bên trong quần cô lộ ra một góc đen, đột nhiên chân mày anh nhảy một cái.
Tay của cô dừng lại, ủy khuất nhìn anh chằm chằm: “Cầu xin anh, để cho tôi đi tắm, lại làm tiếp... được không? Tất cả vũ khí tôi đã cất giữ cũng đưa cho anh.”
Vinh Phỉ cười như không cười nhìn cô chằm chằm: “Muốn làm chuyện đó với tôi như vậy? Hả? Thời gian mới qua một chút như vậy, mà cô đã nói hai lần.”
Cô nghẹn lời, người không phải đặc biệt là một tên cầm thú tinh trùng lên não sao?
Vinh Phỉ không nhịn được: “Nếu không, lúc cô tắm, tôi nhìn chằm chằm xem cô tắm? Nếu không tôi không thể yên tâm được. Không tìm hết tất cả con dao cô giấu trong người ra, làm sao tôi có thể tận hứng chứ? Cô nói... một lát nữa lúc tôi và cô đang kích động, đột nhiên cô chém tôi một đao, lại thiến tôi luôn, vậy tôi tìm ai để khóc đây?”
Cô thật là tức muốn nổ phổi.
Chiêu này của cô dùng trăm lần hiệu quả cả trăm lần, còn chưa từng thất bại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1263756/chuong-964.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.