Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Bác sĩ cho cô dùng thuốc cầm máu, lai cho cô uống thuốc hạ sốt, lập tức may vết thương cho cô, ông chủ đã dặn, không thể để cho cô ta chết, nhưng lại không thể để cho cô ta quá thoải mái.
Được rồi... Lúc bác sĩ may vết thương cho cô, không có chích thuốc tê, cứ để yên như vậy may từng mũi từng mũi.
Đau đến Angle kêu lên thảm thiết “A”, cô làm nhiệm vụ nhiều lần như vậy, số lần bị thương càng là không đếm hết, nhưng mà.... đặc biệt.... không chích thuốc tê đã may vết thương, cái này thật.... đặc biệt..... không phải muốn mạng cô sao?
Hai tay Tiểu Bạch bị còng trên lan can sắt, “aa----”, miệng anh cũng bị nhét vãi vào, muốn nói chuyện, nhưng nửa chữ cũng không nói được, anh kêu lên: “Mấy tên.... súc sinh.... các người --- buông cô ấy ra ---”
Số ba Quý Túc khinh miệt nhìn anh, đột nhiên đánh vào mắt trái tiểu Bạch “Bành---”!
Số ba Quý Túc nheo mắt lại, giọng nói lạnh như băng: “Lúc người đàn bà này nổ súng bắn ngay đầu anh Đình, sao anh không mắng cô ta là súc sinh? Lúc cánh tay phải của Lôi thiếu bị bắn xuyên, toàn bộ tay đều bị hư, sao anh không mắng người đàn này là súc sinh? Bây giờ Hàn công tử bị vi khuẩn lây, không rõ sống chết, sao anh không mắng người đàn bà này là súc sinh? Trần Tư Uyển làm ký giả chiến địa mười mấy năm, vào sinh ra tử làm báo cáo vì chiến khu, người như cô ấy cũng bị người đàn bà hạ tiện này lợi dụng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1263744/chuong-952.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.