Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Sau khi tìm được hướng đi, tất cả mọi người đều đặc biệt cao hứng.
Tâm tình cũng trở nên thư thái.
Diệp Đình nói: “Các cậu đi từ xa tới, chúng tôi còn chưa đón gió tẩy trần cho các cậu đâu, ủy khuất các cậu rồi. Chúng tôi...”
Anh còn chưa nói hết lời, bỗng nghe thấy tiếng nổ vang “Ầm ——” bên ngoài. Hình như là tiếng nổ!
“Chuyện gì xảy ra vậy?” Lôi Tuấn bước nhanh đến bên cửa sổ xem xét tình hình, chỉ thấy một cột khói đen đang cuồn cuộn bốc lên phía xa!
Lôi Tuấn cả kinh!
“Đó không phải là hướng bệnh viện sao?”
Diệp Đình cả kinh nói: “Dì Uyển gặp nguy hiểm?!”
“Đi mau! Đi xem thế nào!” Lôi Tuấn, Lôi Đình lập tức muốn hành động.
Nhưng Diệp Đình kéo Lôi Đình lại: “Em ở yên trong nhà đi!” Nói xong, anh nhìn về phía Hoa Thiểu Kiền: “Anh coi chừng cô ấy, đừng để cho cô ấy chạy loạn!”
Nói xong, anh lại nhìn về phía Lăng Vi: “Các em ở nhà chờ bọn anh, anh và tiểu Tuấn qua là được.”
Hàn Yến lại nói: “Em cũng cũng đi. Có Thiểu Kiền ở đây rồi, chỗ này không sao cả.”
“Ừ: “ Diệp Đình gật đầu. An ninh của căn biệt thự này vẫn được bảo đảm.
Nhưng anh cũng đã cho giám sát chặt chẽ đầu bệnh viện bên kia rồi, tại sao lại có tiếng nổ được chứ?
Tiểu đội bóng tối đang làm gì vậy? Kẻ địch đến gần, còn đặt cả bom nổ, vậy mà bọn họ không phát hiện ra?
Diệp Đình, Lôi Tuấn, Hàn Yến đang đi xuống tầng dưới, chuông điện thoại di động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1263732/chuong-940.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.