Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Ngoài Diệp Đình đang tính toán, mấy người khác đều thành thành thật thật đứng bên cạnh xem xét.
Cả đám đối với việc giải mã đều không lành nghề.
...
Lôi Đình ôm cánh tay Hoa Thiếu Kiền, khuôn mặt nhỏ nhắn tựa vào vai anh, một lát lại ngẩng đầu nhìn anh một cái.
Hoa Thiếu Kiền mím môi, cười với cô.
Lôi Đình mỗi lần thấy anh cười, cô đều không kìm lòng được mà kiễng chân, hôn anh một cái.
“Mẹ ơi...” Lôi Tuấn nhìn mà đau cả mắt, khóc gọi điện thoại cho Hạ Tiểu Hy gọi điện thoại: “Vợ ơi, mẹ thân thể khá hơn chút nào chưa? Bao giờ em qua đây? Anh nhớ em muốn chết!”
Hạ Tiểu Hy thì thầm nói: “Mẹ không có chuyện gì, chỉ là mấy ngày lễ mừng năm mới gần đây, đêm nào cũng thức khuya xem TV, bác sĩ là ngủ không ngon. Nghỉ ngơi nhiều một chút là ổn.”
Cột máu của Lôi Tuấn “ào ào” dâng lên! Anh lập tức tiểu vũ trụ bùng nổ, đầy máu tức khắc, lập tức sống lại!
“Vợ ơi, vậy em mau tới đi! Những người này đều không có chút nhân tính nào! Ngược anh chỉ có một mình! Người ta đều có đôi có cặp, chỉ có mỗi mình anh cô đơn lẻ bóng thôi!”
Lúc này, Hoa Đào đột nhiên nói: “Anh Tuấn, anh nói vậy không đúng! Chẳng phải em cũng độc thân sao? Anh còn có vợ, em ngay cả bạn trai còn chưa có.”
Lôi Tuấn “Hừ” một tiếng: “Đừng đứng nói chuyện không đau thắt lưng, em rất nhanh sẽ có!”
Muộn nhất cũng không quá buổi tối hôm nay!
Em cứ nhìn cái ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1263729/chuong-937.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.