Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Hoa Đào nâng cằm, nghênh ngang đi vào.
Khóe môi cô cong lên, bày ra vẻ bí hiểm.
Hàn Yến cùng cô đi vào khóe miệng co quắp. Dáng vẻ kia của cô thật thú vị...
Bên cạnh anh không có cô gái nào như cô cả, dễ dàng vui vẻ như vậy.
Đôi khi, người khác căn bản không chơi đùa với cô, chính cô cũng có thể tìm việc vui, tự mình vui vẻ.
“Hoa Hoa, mau tới, chờ cậu mãi.” Lăng Vi vội vàng vẫy Hoa Đào: “Đừng ở đó nữa, mau lại đây xem.”
“Nga nga nga...” Hoa Đào cười hắc hắc, uốn éo đi tới bên cạnh bàn. Cô nhìn bức tranh được trải ra trên bàn: “A” một tiếng.
Mọi người nghĩ cô có phát hiện gì, toàn bộ đều ngẩng đầu nhìn cô.
Hoa Đào nhếch miệng cười: “Đây không phải bức tranh bình thường thôi à?”
Lăng Vi gào khóc hộc máu: “Chính là bởi vì đây là một bức tranh bình thường, mới tìm cậu đến xem, nếu bí mật đều viết lên giấy, còn mời lão đại ngài tới làm gì?”
“Ừ ừm...” Hoa Đào vội vàng gật đầu: “Nhưng thật ra... Đợi chị đây nhìn nó cái đã...”
“Phốc ——” Lôi Tuấn phì cười...
Vô cùng đồng tình nhìn về phía Hàn Yến, thầm nghĩ: “Lục ca... Chị dâu nhà anh so với Tiểu Hy vợ em còn siêu phàm thoát tục hơn...”
Hàn Yến nhìn qua phía cậu, giống như đang nói: “Có thế nào cũng mạnh hơn Hạ Tiểu Hy nhà cậu... Anh đây theo đuổi cô gái này tuy là ‘nhị ngốc‘ (nhị = ngốc trong tiếng Trung),nhà cậu còn được công nhận ‘nhị ngốc bạch ngọt ngốc xuẩn manh’
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1263727/chuong-935.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.