Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Diệp Đình vội nói: “Ba dì đang ở cùng vợ cháu, dì gọi điện thoại vợ cháu là có thể liên lạc với Trần lão tiên sinh.” Sau đó, Diệp Đình đọc một dãy số điện thoại.
Trần Tư Uyển ghi nhớ, lập tức gọi đi. Liên lạc với Lăng Vi, bà nói thân phận mình, hy vọng ba Trần Thương nghe điện thoại.
Lăng Vi cười nói: “Ông nội Trần còn tức giận, phùng mang trợn mắt, ông ấy không chịu nghe điện thoại của dì.”
Trần Tư Uyển thở dài: “Tiểu Vi, cháu khuyên ông ấy giúp dì, dì có chuyện rất quan trọng muốn hỏi ông ấy. Dì không hỏi được thì không yên tâm.”
Lăng Vi quay đầu nhìn Trần Thương: “Ông nội?”
Cô quơ quơ điện thoại trong tay, mặt ông lão đầy tức giận xoay đầu đi.
Lăng Vi cười cười, biết rõ lão gia tử cáu kỉnh không chịu nghe điện thoại, nhưng vểnh tai lên nghe.
Lăng Vi cố ý nói: “Dì Uyển, ông nội không chịu nghe điện thoại, vậy cháu cúp đây! Gọi đường dài quốc tế rất đắt, tiền lương của dì có chút ít. Tiền lương một năm cũng không đủ gọi một cuộc này…”
“Ai bảo cháu cúp?” Trần Thương đột nhiên đưa tay cướp điện thoại trên tay cô.
Lăng Vi cố ý la lên: “Không phải ông không nghe sao? Ông cướp trễ rồi! Dì Uyển cúp rồi!”
Trần Thương lập tức đặ điện thoại bên tai: “Tiểu Uyển! Cúp chưa?”
Ông gọi một tiếng, liền nghe đầu bên kia truyền tới tiếng khóc: “Ba…” Tim Trần Thương run lên…
Trần Tư Uyển khóc không thành tiếng: “Ba…”
Kêu chừng mấy tiếng “Ba…”, không nói gì khác, chỉ khóc. Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1263722/chuong-930.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.