Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
“Con nói bậy bạ gì đấy?!” Tần phu nhân nghiến răng nghiến lợi nói: “Con đừng có mà chụp loạn cái mũ lên trên đầu mẹ!”
Tần Sinh bỗng đứng bật dậy!
Đôi mắt dữ tợn của anh ta dán chặt vào người bà ta: “Tần phu nhân, người đang làm, trời đang nhìn! Tôi không nói, không có nghĩa là tôi không biết!”
Tần Sinh trở về thư phòng, rồi lại đi ra. Anh ta tiện tay quăng một xấp ảnh lên trên mặt Tần phu nhân, khinh miệt hất cằm, nói: “Lúc mẹ tôi bị bệnh bà đối xử với bà ấy như thế nào? Thừa dịp cha tôi đi xa, lén lút gửi bức ảnh bà và cha tôi nói chuyện cho chị em tốt của mẹ tôi, mượn góc chụp ảnh vu hãm cha tôi và bà ngoại tình? Chị em tốt của mẹ tôi tức giận cầm bức ảnh bà cho người chụp lén, để cho mẹ tôi cho rằng bà và cha tôi có gian tình! Bà sống nhìn mẹ tôi uất ức mà chết! Bao nhiêu năm qua, bà che giấu cha tôi! Khiến ông ta cho rằng bà là người hiền lương thục đức, khiến ông ta cho rằng bà là người có tâm địa hiền lành vẫn luôn chăm sóc mẹ tôi cho đến lúc lâm chung! À, Ông Giai Hồng, bà đúng là người thủ đoạn!”
Sắc mặt của Ông Giai Hồng trở nên trắng bệch, mấy bức ảnh vừa mới quăng ở trên mặt bà ta, bây giờ dang tán loạn trên đất. Chân của bà ta dần mềm nhũn, lảo đảo lắc lư đặt mông ngồi ở trên ghế sa lon.
“Ầm ——”Cửa phòng khách tầng hai, bị người ta đá văng!
Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1263711/chuong-919.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.