Chương trước
Chương sau
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Ở bệnh viện đến mùng năm.
Hai ngày trước, Quân Dương đưa thuốc tới, tình hình Lý Thiên Mặc lập tức tốt lên!
Vết thương đều kín lại, vết sẹo xanh tím trên mặt cũng giảm đi rất nhiều.
Lăng Vi lấy một thau nước nóng, giặt khăn lau mặt cho Thiên ma.
Lý Thiên Mặc không cho cô lau, dùng sức đẩy tay cô: “Chính mình có tay! Không cần cậu lau cho mình!”
Nội tâm Lý Thiên Mặc tan vỡ, lúc Lôi Đình người ta bị thương còn có chồng… anh ta có gì? Không có!
Buồn bực!
Lăng Vi nhìn anh ta, cực kỳ buồn cười.
Lăng Vi quay đầu nói với Diệp Đình: “Chồng… ngày mai là hôn lễ của Tần Sênh, Kaya, chúng ta phải đi?”
Vốn phải đến nhà Trần Tư Uyển lấy bức tranh, nhưng Thiên ma bị bắt cóc, liền trì hoãn.
Ngày mai là hôn lễ Tần Sênh và Kaya, bọn họ không thể không đi.
Diệp Đình gật đầu: “Ngày mai tham dự hôn lễ xong, chúng ta có thể tự đi một chuyến, Trần Thương ở gần Kinh Đô.”
“Ừ.” Lăng Vi gật đầu, lại lo lắng: “Tần Sênh lớn lên ở trụ sở quân khu… Không biết người nhà Tần Sênh… có tiếp nhận Kaya không…”
Diệp Đình thầm nghĩ, điều này thật khó nói, nhưng anh không nói ra.
Lý Thiên Mặc đột nhiên hỏi: “Hai người đi tham dự hôn lễ sao? Dẫn tôi đi với… Tôi nằm viện sắp dài cổ rồi!”
Diệp Đình gật đầu.
Lăng Vi cười ha ha, chỉ khuôn mặt xanh tím của Lý Thiên Mặc: “Chỉ cần cậu dám mang gương mặt này ra ngoài, chúng tôi liền dám dẫn cậu đi! Đừng nói là hôn lễ, đi một vòng thế giới cũng được! Ha ha ——”
Ai u… Tuyệt tình cười nhạo…
Lý Thiên Mặc tuyệt vọng ——
Sáng mùng sáu.
Lý Thiên Mặc trở mình, vẫn quyết định xuất viện!
Vết thương trên người đã sớm lành, chỉ còn hơi sưng…
“Tiểu Vi, cậu lấy phấn của cậu cho mình xoa một chút!”
Lý Thiên Mặc cướp phấn trong tay Lăng Vi, phủ một lớp thật dày lên mặt mình…
Lăng Vi cười lớn: “Anh à…. Tuấn ngốc và Hi ngốc lây bệnh ngốc cho cậu hồi nào vậy?”
Kệ đi, để cho cậu ấy chơi. Chỉ cần cậu ấy vui vẻ là được.
Lý Thiên Mặc bất kể, bây giờ chỉ muốn đi ra ngoài tìm vợ!!!
Ai ngăn cản cũng không sống tốt!!!
Lý Thiên Mặc cùng bọn họ về biệt thự, thay âu phục, lại sinh long hoạt hổ.
Nhìn từ sau vẫn rất đẹp trai…
Dĩ nhiên, chỉ giới hạn ở sau.
Ba mẹ Lý Thiên Mặc thấy anh ta đã khỏe hoàn toàn, tim treo ở cổ họng lúc này mới trở về đúng vị trí.
Lý Thiên Mặc ôm bọn họ: “Ba mẹ, khiến hai người lo lắng rồi…”
“Không sao, khỏe lại thì tốt!”
Ba mẹ Lý Thiên Mặc cảm kích nhìn Lăng Vi và Diệp Đình, tối qua, bọn họ tìm Lăng Vi và Diệp Đình trò chuyện, sinh mệnh Thiên Mặc rất khổ…
Ba ruột của Thiên Mặc mắc bệnh ung thư gan…
Mẹ anh ta lại bị ung thư tử cung.
Bác sĩ đề nghị bà cắt bỏ tử cung, vậy thì không cần chết, ít ra có thể sống thêm mấy chục năm.
Nhưng người đàn bà này kiên quyết sinh Thiên Mặc.
Ba mẹ Thiên Mặc dùng đoạn sinh mệnh cuối cùng của bọn họ đưa anh ta ra đời.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.