Chương trước
Chương sau
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lôi Tuấn suy nghĩ một lát, hỏi: “Anh anh và chị dâu anh làm sao quen nhau?”
Nói xong, vỗ đùi: “Bọn họ gặp nhau ở nhà chị dâu anh, anh Đình bị thương, từ sân thượng tòa nhà đối diện nhảy qua ban công nhà chị dâu anh.”
“Được, vậy hai chúng ta tái diễn.”
Hạ Tiểu Hi để sôcôla xuống, làm bộ nằm trên sofa, vẽ vẽ.
Diệp Đình và Lăng Vi không lên tiếng, nhìn hai người này nháo.
Lôi Đình và Hoa Thiếu Kiền cũng chăm chú nhìn hai người bọn họ.
Lăng Trí và Lăng Tiêu, còn có Tiểu Tony đều tò mò nhìn hai người.
“Bắt đầu nha ——” Lôi Tuấn xoắn tay áo.
“Ùm ——” Lôi Tuấn làm bộ nhảy từ lầu đối diện qua, anh nhảy đùng lên sofa…
Hạ Tiểu Hi thật đau lòng sofa kia…
Bị anh đạp một cái hố to!
Lôi Tuấn nói: “Em mau dậy đi! Lúc ấy anh anh trúng thuốc kích tình, đẩy ngã chị dâu anh.”

“Oh oh.” Hạ Tiểu Hi lập tức bò dậy, làm bộ kéo áo trước ngực mình: “Đừng tới đây… Đừng tới đây…”
“Phốc ——” Mọi người trong phòng bật cười…
Mỗi người tự tưởng tượng hình ảnh Lăng Vi nói “Đừng tới đây”, thật sự không dám nhìn thẳng…
Lăng Trí kéo tay Lăng Tiểu và Tiểu Tony, nói: “Ông nội dẫn cháu lên lầu chơi xếp gỗ.”
Tiểu Tony, Lăng Tiêu và Lăng Trí lên lầu.
Lôi Tuấn và Hạ Tiểu Hi đánh nhau trên sofa.
Hạ Tiểu Hi đạp rồi đẩy, Lôi Tuấn nắm tay cô, ấn cô dưới người, Hạ Tiểu Hi hô to: “Buông tôi ra, đau quá…. A….”
Lăng Vi che mặt: “Hay là chúng ta đổi cảnh đi…” Cay mắt như vậy là thế nào?
Lôi Tuấn gật đầu: “Được được được, đổi cảnh. Đổi cảnh xem phim.”
Lôi Tuấn khoác thêm một áo choàng dài, kéo tay áo lên, làm giống như lão đại băng đảng, cắn tăm xỉa răng, đeo kính mát.
Anh đi ra như con cua: “Cô bé, xem phim cùng đại gia đi!”
Hạ Tiểu Hi lắc đầu: “Người ta không đi đâu…”
“Sao không đi? Không phải lần trước xem phim, em rất kích động sao?”
“Phốc ——”
Hại mắt!
Diệp Đình nắm tay Lăng Vi, hỏi: “Em mệt không? Lên lầu không?”
Lăng Vi cùng anh lên lầu.
Còn lại Hoa Thiếu Kiền và Lôi Đình rất nể mặt, không bỏ đi.
Lôi Tuấn đột nhiên nghĩ tới một cảnh kinh điển…
Chính là cảnh chị dâu làm “Sườn xào chua ngọt” cho anh Đình, sau đó… nước sốt dính quần anh Đình, chị dâu nói xin lỗi cái mông anh Đình…
Ha ha ha ha —— Lôi Tuấn chỉ nghĩ một chút thôi cũng cảm thấy chua chua.
Liền bảo Hạ Tiểu Hi đi pha một ly càfe.
Vì làm thức ăn quá lãng phí thời gian.
Lúc Hạ Tiểu Hi trở lại, Lôi Tuấn gạc chân cô…
Quả nhiên, ly càfe đổ lên quần Lôi Tuấn.
Theo kịch bản, Hạ Tiểu Hi nên cầm khăn giấy lau cho anh…
Kết quả —— Lại thấy Lôi Tuấn “a” một tiếng, nhảy cỡn lên: “Ai u chết tôi! Nóng như vậy ——”
Chết tiệt! Nóng chết anh em của lão tử rồi!
“A ——” Anh che quần, không ngừng nhảy nhảy nhảy ——
Lôi Đình và Hoa Thiếu Kiền vừa lúng túng vừa buồn cười… Hai người vội lên lầu, đóng cửa phòng cười lớn.
Lôi Đình che mặt, khi nào anh cô mới không ngốc vậy nữa?
Dưới lầu, Lôi Tuấn lớn tiếng gào khóc.
Nhảy nhảy nhảy: “Em bưng nước nóng như vậy làm gì?”
Lôi Tuấn hoài nghi anh em của anh có thể bị đun chín rồi…
Mặt Hạ Tiểu Hi đầy vô tội: “Càfe không nóng uống không ngon nha…”
Lôi Tuấn ngửa mặt câm nín hỏi trời… Nếu anh em của lão tử bị phỏng đến hỏng, xem em sau này làm thế nào!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.