Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Anh vẽ một người đàn ông đang hôn lưng cô…
Người đàn ông trong bức tranh chính là bản thân Hoa Thiếu Kiền.
Nét vẽ tỉ mỉ tinh tế làm Lôi Đình bật khóc.
Trong bức tranh, ánh mắt anh ôn nhu nhìn chăm chú vết thương trên lưng cô.
Nó đánh vào thị giác khiến Lôi Đình không khỏi run rẩy.
Anh thật sự vẽ quá đẹp, không biết sao anh có thể vẽ hình chính anh trên lưng cô.
Môi anh ngay trên vết sẹo hình trăng lưỡi liềm của cô…
Anh trong bức tranh… đang thâm tình nhìn vết thương của cô, môi anh nở nụ cười, hôn lưng cô, tràn đầy nhu tình.
Vết thương khác trên lưng cô, anh vẽ thành đóa sen nhỏ, đình đình ngọc lập*.
(*) Tươi đẹp như ngọc.
Nước mắt Lôi Đình không ngừng rơi xuống.
Cô cúi đầu vùi mặt vào trong khuỷu tay. Tận lực đè nén, không chịu phát ra âm thanh.
Ngón tay anh mang theo dòng điện dính chút thuốc màu tinh tế phác họa trên lưng cô. Cô hơi ngứa, không khỏi run rẩy.
“Sao thế?” Anh dùng mu bàn tay lau nước mắt cho cô. Nước mắt cô chảy ra ngoài như nước.
Lại rút mấy miếng khăn giấy lau nước mũi cho cô.
Lôi Đình hít mũi nói: “Em muốn đi xăm hình.” Quá đẹp, cô phải xăm nó lên người.
Hoa Thiến Kiền hôn lên lưng cô: “Không cần xăm, rất đau. Nếu em thích, sau này mỗi ngày chồng đều vẽ cho em.”
Lôi Đình lập tức vùi vào ngực anh khóc, anh nói “Chồng”…
Anh đã xem chính anh là chồng cô?
“Sao thế? Hôm nay bị gì?” Anh nâng mặt cô, hôn khóe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1263655/chuong-863.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.