Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Anh cũng không hiểu sao nghĩ tới gì đó, đột nhiên sa sầm mặt, đưa tay nhéo má cô: “Chúng ta là quan hệ gì rồi hả? Sao cứ gọi anh là Lôi Tuấn? Không thể đổi xưng sao?”
Hạ Tiểu Hi nháy mắt nhìn anh: “Không gọi là Lôi Tuấn thì gọi là gì? Là Tuấn Tuấn hả?”
“Haha…”
Lôi Tuấn buồn bực: “Chúng ta ở Hoa Hạ, có thể gọi là: Thân ái… ông xã… gì gì đó…”
Hạ Tiểu Hi đỏ mặt, nhăn mặt với anh: “Gọi không được.” Buồn nôn như thế… thật xấu hổ….
Lôi Tuấn nói: “Chúng ta đặt tên yêu đi… ví dụ như bảo bối, điềm điềm gì đó… dù sao cũng không thể gọi cả họ được.”
Giọng điệu anh vô cùng ác độc, giống như tức giận chuyện này lâu rồi.
Hạ Tiểu Hi gật đầu: “Cũng được, nhưng mà… bảo bối, điềm điềm gì đó nghe tục quá, chúng ta gọi gì tươi mới hơn đi.”
Lôi Tuấn nhìn cô cười cười: “Em thích ăn như vậy, gọi là cơm cơm cũng được, thật đúng, chuẩn tươi mới luôn.”
Hạ Tiểu Hi trừng anh: “Hừ, gọi em là cơm cơm thì anh là đản đản đi.”
Vệ sĩ ở bên cạnh nén cười, nhìn trời… làm vệ sĩ cho hai người này thật ** nó mệt lòng…
Mỗi ngày nén cười, nhịn nội thương rồi…
Lôi Tuấn trừng bọn họ, lá gan càng ngày càng lớn rồi, cũng dám cười ra tiếng.
Anh nắm tay Hạ Tiểu Hi: “Đã trưa rồi, đi ăn cơm nhé?”
Hạ Tiểu Hi sờ bụng: “Em ăn no nhưng mà đi cùng anh, anh muốn ăn gì?”
Lôi Tuấn nghiến răng nghiến lợi nói: “Cơm rang trứng.”
“Haha…” nháy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1263630/chuong-838.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.