Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lửa trong đôi mắt của Lăng Vi bốc lên ngùn ngụt! Cô đang thật sự rất muốn cắn người!
“Cạch” cửa bị ai đó ở ra, cô nằm yên không động đậy, chôn mặt ở trong chăn, cô đột nhiên không muốn để ý đến anh nữa.
“Vợ...”
Lăng Vi cảm thấy vị trí bên cạnh mình lún xuống, Diệp Đình ngồi ở bên cạnh cô, đưa tay xoa xoa tóc cô.
Anh nằm xuống, gãi gãi ở eo cô.
“Đi ra —— “
Lăng Vi cầm gối ném vào mặt anh!
Diệp Đình thật sự đứng lên...
Lăng Vi giận đến nỗi ném gối, cô nhảy cỡn lên vọt tới bên cạnh anh níu lấy cổ áo của anh: “Em bảo anh đi, anh đi thật đấy hả? Từ lúc nào anh trở nên nghe lời như vậy?”
Diệp Đình mỉm cười, chỉ chỉ vào đồng hồ đeo tay: “Đã đến giờ em uống axit folic rồi, anh đứng lên rót ly nước cho em.”
Lăng Vi liếc nhìn anh: “Hừ...”
Cô buông anh ta.
Nhưng Diệp Đình kéo cô vào trong ngực, đôi mắt u tối chăm chú nhìn cô: “Ghen?”
“Ai thèm ghen? Đúng là không biết xấu hổ!”
Anh ép mặt tới gần cô, hơi thở ấm áp phả trên mặt cô: “Mùi dấm nồng nặc thế này, tất cả mọi người trên thế giới cũng có thể ngửi được... bây giờ anh mới biết em quan tâm anh đến vậy đấy.”
Anh bá đạo hôn lên môi cô, vòng tay ôm lấy cô, ép cô chạm đến trên bàn trang điểm.
Mấy chai lọ đổ ngã trên bàn trang điểm.
Cô để tay ra sau lưng, hất cằm nói: “Ai thèm ghen, anh đừng có mà tự dát vàng lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1263596/chuong-804.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.