Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lăng Vi nghĩ trong đầu, quản gia Vương, ông đúng là có kinh nghiệm truyền thông...
Quản gia Vương khiêm tốn cười, lão phu nghe theo lời triệu tập của con tim, là cống hiến của tình yêu, đây là gió xuân của thế giới, nói thêm một câu, có thể làm cho những bông hoa hạnh phúc nở khắp nơi...
Diệp Đình nói: “Tiền thưởng cuối năm, tăng thêm 50%.”
Kiệt Sâm đứng ở bên cạnh vô cùng bội phục! Nội tâm của anh ta cũng bắt đầu gào khóc gầm thét —— quả nhiên gừng già thì càng cay... chiêu này của quản gia Vương đúng là giúp người đang gặp nạn, lấy giúp người làm niềm vui, trượng nghĩa chấp ngôn, tự hy sinh chính mình... Quả nhiên có hiệu quả rõ rệt, là tấm gương cho người trẻ tuổi noi theo, là mô hình cho tất cả đồng nghiệp làm việc bên cạnh BOSS học tập.
Ai cũng đều nín cười đi vào trong.
Bạch Lộ đi ở phía cuối, thận trọng đi từng bước từng bước một, lúc cô đi qua đại sảnh, đi ngang qua hồ bơi hình nửa vòng tròn, đột nhiên hoảng sợ kêu lên: “A —— đừng đẩy tôi! Đừng đẩy tôi —— tôi không muốn... Ta không muốn chết chìm!”
Lăng Vi sợ hết hồn, vội vàng xông lên ôm lấy cô ta: “Đừng sợ, đừng sợ... Đây là nhà, đây là nhà...” Lăng Vi biết, chắc chắn cô ta vừa nhớ ra chuyện gì đó không tốt.
Hoặc là... lúc cô ta nằm vùng ở bên kia... Bị người ta dìm ở trong nước thiếu chút nữa chết chìm...
Bạch Lộ hoảng sợ nhìn chằm chằm vào Lăng Vi, Lăng Vi kiên định nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1263594/chuong-802.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.