Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
“Ông ngoại nghĩ đến gì vậy? Ông biết căn cứ ở đâu sao?”
Ánh mắt của Diệp lão gia trở nên thâm trầm, dáng vẻ nghiêm túc hoàn toàn khác hăn với bình thường, một lúc lâu sau ông ấy mới nói: “Có một lần ông đã... nghe thấy, lúc Khanh gọi điện thoại đã nói nền móng đất gì gì đó, chẳng lẽ con bé chưa chết? Mà đi đến căn cứ nào đó?” Sắc mặt của Diệp lão gia đã hoàn toàn thay đổi, Lăng Vi vọi vàng nói: “Chúng cháu tìm dược một phong thư ở trong thư phòng của Louis Tư, là bức thư mẹ cháu viết cho Louis Tư, bức thư này được viết lúc Diệp Đình năm tuổi.”
Diệp lão gia thay đổi sắc mặt, ông ấy chăm chú nhìn cô: “Thật sao?”
“Vô cùng xác thực! Ông chờ cháu, để cháu đi lấy cho ông xem.” Lăng Vi nhanh chóng đi ra ngoài lấy bức thư và quyển nhật ký đến, sau khi Diệp lão gia xem xong, ông ấy thật sự không dám tin vào mắt mình.”Nàng Không phải con bé rất yêu Louis Tư đó sao? A đình còn bị ngược đãi? Không phải Louis Tư đó coi con bé là bảo bối sao? Sao cậu ta lại có thể ngược đãi con trai mình?”
Sắc mặt của Diệp lão gia trở nên trắng bệch...
Lăng Vi không hiểu gì: “Ông ngoại, lúc ấy mẹ đã nói như thế nào với ông?”
Diệp lão gia ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào cô nói: “ Có một ngày Khanh Nhi trở về nói với ông nó đã mang thai con của một người đàn ông, muốn kết hôn với người đàn ông đó. Sau đó, Louis Tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1263533/chuong-741.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.