Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Lão gia tử thấy cô lúng túng đến mặt đỏ rần, tự giác im lặng. Đột nhiên vui vẻ, lại bổ sung thêm: “Chuyện này không thể trách ông, chính là vì… dáng dấp bà ngoại cháu quá xinh đẹp…” Nói xong, ánh mắt thay đổi…
Biểu tình kia của lão gia tử rất say mê, tựa như say mê.
Lăng Vi khó hiểu hỏi: “Ông và bà ngoại tách ra rất lâu sao?”
Sắc mặt lão gia tử chợt âm trầm, ngay cả ánh mắt cũng ảm đạm.
Lăng Vi vội nói sang chuyện khác: “Bà ngoại nhất định rất thông minh.”
“A?” Lão gia tử chớp mắt: “Sao nói vậy?”
Lăng Vi suy nghĩ một lát, nói: “Ông anh tuấn tiêu sái, nhiều cô gái thích ông, nhưnh chỉ có bà ngoại làm ông động lòng, có thể thấy bà ngoại nhất định là cô gái băng tuyết thông minh.”
“Ha ha…” Lão gia tử bật cười, tiểu nha đầu này thật biết nói chuyện.
Trong nháy mắt xua đuổi buồn bã trong lòng ông.
Sau đó, lại nghe cô không biết sống chết bổ sung thêm: “Hơn nữa… Con gái ông, Diệp Đình là một nhà sinh vật học tế bào làm người ta tôn kính. Mà ông là họa sĩ, như vậy… đầu óc thông minh của con gái ông cp1 lẽ được di truyền từ phu nhân ông đúng không ạ?”
“Phốc ——”
Lão gia tử lại hộc máu!
“Khụ —— khụ ——” Lão gia tử sặc đến đỏ mặt, ngón tay run rẩy chỉ Lăng Vi: “Nha đầu này! Không phải chính cháu cũng là họa sĩ sao? Cháu đây là thừa nhận chính cháu không thông minh phải không?”
Lăng Vi cười nói: “Cháu chắc chắn không thông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1263523/chuong-731.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.