Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Tần Sênh đã biết cấu tạo của bom, anh cực kỳ chuyên chú. Cắt một vào sợi dây không ảnh hưởng, bây giờ chỉ còn lại một sợ màu đỏ, một sợi màu lam. Hai sợi này, cắt đúng, bom liền dừng thời gian, cắt sai liền nổ! Thời gian còn lại… 13 giây —— 12,11, Tần Sênh đặt cây kéo trên dây đỏ, 10, 9…
Cảm giác hít thở không thông mạnh mẽ áp tới.
Tần Sênh cầm dây đỏ, chuẩn bị cắt, đột nhiên thấy một đôi giày đỏ dừng lại cạnh anh, Tần Sênh cau mày, nhưng không bị quấy nhiễu. Anh dùng sức cầm chặt kéo.
Kaya đứng cạnh anh, vô cùng an tĩnh ở bên anh. Tần Sênh bỗng không dám cắt. Nếu mình anh, chết thì chết… Từ ngày bắt đầu, anh đã chuẩn bị tâm tư hi sinh bất cứ lúc nào. Nhưng mà… Kaya, tại sao em tới? Tay Tần Sênh run rẩy, thời gian còn lại 6 giây, 5 giây… Kaya tháo nút cách âm trong tai anh, nắm tay anh: “Tần Sênh, em ở bên anh. Không có anh, sinh mạng em còn có ý nghĩa gì?” Tay cô lạnh băng, run rẩy. 3, 2, 1… Nín thở! Tựa như cả thế giới đều dừng lại.
Dừng.
Dừng! Nước mắt Kaya chảy xuống theo khóe mắt, cô đưa tay ôm Tần Sênh: “Anh Sênh…” Cô run rẩy liên tục.
Tần Sênh đưa tay ôm cô, Kaya bật khóc, cô bị dọa sợ, chân mềm nhũn ngã ngồi dưới đất, tay Tần Sênh dùng sức ôm cô thật chặt vào trong ngực: “Em có ngu không? Em vào đây làm gì?”
Kaya khóc không nói nên lời, cô toét miệng, nghẹn ngào nói: “Anh mới ngu!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1263503/chuong-711.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.