Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Giọng Hàn Yến rất nhỏ, không có người nào khác nghe được.
Lăng Vi khẽ gật đầu.
Hàn Yến nhướng mày, ánh mắt sâu xa nhìn cô từ trên xuống dưới.
Hồi lâu, anh ta cười nói: “A Đình nhìn đúng người…. Quả nhiên bất phàm.”
Lăng Vi囧.
Sao nói cùng một giọng điệu với Diệp Đình?
Hàn Yến quay đầu, nhìn kỹ con hùng ưng ki, lại thêm hiểu biết về Lăng Vi.
Có thể trói A Đình ở bên người, nhất định có điểm đặc biệt của cô.
Hàn Yến hí mắt, khẽ mỉm cười. Dường như anh ta biết chút ít…
“Trời ạ, bức graffiti này là ai vẽ thế?” Hoa Đào nâng hai tay, mắt lóe sáng: “Nếu có thể vẽ manga cho tôi, nhất định kiếm được lợi nhuận lớn ha ha ha ——” Cô ta cắn môi, trong mắt đầy sùng bái.
Lăng Vi cảm thấy buồn cười, thầm nghĩ: “Hoa Đào đại nhân! Con hùng ưng này xuất thân từ… một manga nhỏ dưới quyền cô… Thải Vi đó… →_→”
Mắt nhỏ nhìn tôi đầy khinh bỉ….
→_→
Tầm mắt Lăng Vi lướt qua Hứa Tử Huân, Dung Cẩm, cuối cùng rơi vào trên mặt Nhan Mặc Phi.
Bây giờ cô rất muốn xem biểu tình của người đàn ông này.
Cô muốn biết…
Người đàn ông luôn cao cao tại thượng, tự đại kiêu căng đột nhiên bị người khác chèn ép sẽ có biểu tình gì…
Lăng Vi tìm ra Nhan Mặc Phi trong đám người, anh ta đứng gần hùng ưng nhất.
Anh ta im lặng đứng đó, tựa như hòa thành một thể với bức tranh.
Anh ta nhìn chằm chằm con hùng ưng, hai mắt như bị niêm phong, không chớp mắt, mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1263483/chuong-691.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.