Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lăng Vi hừ lạnh: “Dám nói không dám nhận sao? Mặc áo lông thì làm sao? Mùa đông lạnh như vậy cô không mặc sao? Cô dám nói cô chưa bao giờ mặc? Cô dám nói trong nhà cô không có áo lông nào sao? Chẳng lẽ quản lý Dung tự động phát điện nên không sợ lạnh?”
“Cô…” Dung Cẩm cắn răng không phản bác được một lời.
Lăng Vi nhìn cô ta, cười khinh thường: “Trách không được quản lý Dung ăn mặc ít vải như vậy, thì ra là quản lý Dung có thể tự động nóng lên.”
Không hiểu sao có cô gái nào đó thêm một câu: “Đâu chỉ tự nóng lên, cô ta còn có thể tự động phát dục.”
“Miệng cô thúi lắm sao?” Dung Cẩm trừng mắt.
Gương mặt vừa đỏ vừa đen như gan heo.
Dung Cẩm không khách khí trừng Lăng Vi: “Quản lý Lăng, sao cô nói quá đáng vậy, tôi ở trước mặt cô nói bạn cô sao?”
“À…” Lăng Vi cười lạnh: “Cho nên nói xấu sau lưng mới đáng xấu hổ không phải sao?”
Dung Cẩm hung hăng trừng Lăng Vi, cô ta vô tình nhìn người bên cạnh Lăng Vi thì sửng sốt.
Cô gái này là ai, mắt tròn như hạch đào, sáng lấp lánh như vậy? Làn da trắng mịn, mặc váy hồng như công chút, mềm mại như có thể vắt ra nước vậy.
Hiển nhiên cô ta không nhận ra đó là Hoa Đào vừa nãy bị cô ta cười nhạp…
Lăng Vi chẳng thèm nói lời vô nghĩa với cô ta.
Lúc này Diệp Đình và Hàn Yến từ lầu hai đi xuống.
Nhìn thấy Lăng Vi ở đại sảnh, sắc mặt cô không tốt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1263477/chuong-685.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.