Chương trước
Chương sau
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Diệp Đình chậc chậc hai tiếng: “Em không thích, thì chờ anh ở chỗ này làm gì? Phòng ngủ, phòng ăn, phòng khách, không thể chờ ở nơi khác sao?”
“...” Lăng Vi giận đến mức há miệng cắn ở trên cổ anh: “Em đến ngắm phòng cảnh xung quanh, không được sao? Đơn thuần ngắm phong cảnh cũng là có tội hả? Không phải tất cả mọi người cũng đều như anh, chỗ nào cũng có thể làm chiến trường được, hừ!”
Diệp Đình bị cô cắn “Á” lên, đôi mắt đen nhìn thẳng vào mắt cô: “Oh oh, anh chỉ thích nhìn cái dáng vẻ như gà chọi của em bây giờ.”
Lăng Vi cắn răng, mỗi lần cô hơi tức giận lên, anh lại nói cô là “Con gà chọi”!
Người này thật là, cho anh sắc mặt tốt, dịu dàng với anh, không phải là anh sẽ thoải mái hơn sao, sao cứ muốn cô phải tức giận mới được chứ.
Diệp Đình chăm chú nhìn cô, rồi cười phá lên.
Cười đặc biệt đểu.
“Ghét anh!” Lăng Vi lại cắn anh lần nữa.
Mỗi lần người này nhìn thấy dáng vẻ nghiến răng nghiến lợi của cô, anh đều lộ ra dáng vẻ siêu cấp thoải mái!
Cô há miệng lại cắn lên cổ anh, ánh mắt của Diệp Đình càng ngày càng u tối. Lấn người, bá đạo đẩy ngã cô xuống, bắt lấy đôi môi của cô dùng sức hôn.
Nào gió, nào tuyết, uyển chuyển khiêu vũ, còn cái ghế, lại bắt đầu ca hát.
Gió đêm lạnh lẽo, làm cô không nhịn được chui vào trong ngực anh.
Anh chăm chú nhìn cô, tay đỡ lấy lưng của cô: “Lạnh không? Anh đưa em đi ngâm suối nước nóng.”
Lăng Vi lập tức bổ óc ra một “Bức họa mỹ nhân tắm “.
Lúc nói chuyện với người này, thời thời khắc khắc đều phải hiểu được ý nghĩ đen tối của anh, nếu không sẽ dễ dàng bị anh hố!
Lăng Vi vội vàng mặc quần áo lại, bọc lấy mình: “Ai nha, muộn lắm rồi, em không đi đâu. Tắm òa cái rồi đi ngủ thôi.”
Diệp Đình bá đạo kéo cô trở về trong ngực: “Ngâm suối nước nóng rồi đi ngủ, nếu không sẽ bị cảm đấy. Thời tiế ban đêm rất lạnh, vừa rồi em lại toát hết cả mồ hôi.”
“À...” Lăng Vi chợt thấy hơi cảm động, ra anh chỉ đơn thuần sợ cô bị cảm à? Vậy mà cô còn tưởng rằng, anh lại phải đổi chiến trường.
Kết quả, lại nghe thấy Diệp Đình nói: “Em bị cảm, anh cũng không thể để em mang bệnh ra trận được.”
“...”
ĐM! Xin mặt trời hãy tiếp thêm cho tôi sức mạnh và ban cho tôi thanh bảo kiếm! Để tôi chém chết tên cầm thú trước mặt này đi!
Hu hu hu... niềm tin của cô đã bị phá vỡ mất rồi, ai cho cô mượn sợi dây, để cô treo cổ chết là được rồi.
Diệp Đình nhìn khuôn mặt nhỏ nhăn nhó của cô, anh cười cởi mở dị thường.
Nữ vương cao lãnh trong mắt người khác, bị anh ép đến nỗi hóa thân thành con gà chọi.
Diệp Đình ôm cô đi ngâm suối nước nóng, làn sương khói bốc lên, lượn lờ xung quanh, tạo ra khung cảnh ảo mộng mông lung.
Diện tích của suối nước nóng này cực kỳ lớn, trần tầng ba còn được trang trí bằng màn che thủy tinh.
Bình thường ngâm suối nước nóng ở chỗ này, có thể trực tiếp nhìn thấy ánh sao và ánh trăng trên đỉnh đầu. Màn che thủy tinh được thiết kế bằng kính một chiều, xung quanh quấn cây mây và dây leo màu xanh, làm cho người ta không nhìn thấy được cảnh tượng bên trong, bên cạnh suối nước nóng là thác nước có hình mẫu con người, nước réo rắt chảy xuống, vừa vặn che giấu tất cả hình ảnh đen tối bên trong.
Tuyết bay bay bên ngoài, không khí trong phòng lại cực kỳ ấm áp, hòa hợp.
Trong phòng massage, Diệp Đình tự mình massage cho cô: “Thấy biểu hiện vừa rồi của ái phi không tệ, trẫm quyết định thưởng ân huệ mưa móc cho ái phi lần nữa.”
...
Lăng Vi vừa muốn khóc lại vừa muốn cười, nội tâm gào thét: Siêu nhân, mau mang người đàn ông này đi...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.