Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Diệp Đình nói: “Không phải chứ… Thật sự bị em nói trúng?”
Lăng Vi nhíu mày, cắn môi dưới: “Chồng, hai ngày nay em buồn nôn, lẽ nào có thật không?”
Diệp Đình bình tĩnh nhìn cô: “Tối mai chúng ta đến chỗ bác sĩ Hồ kiểm tra.”
“Ừ.” Cô cũng bình tĩnh gật đầu.
Hai người nhìn nhau, nhìn một hồi, đột nhiên bật cười.
Lăng Vi nhéo mặt anh: “Vui vẻ thì cười đi! Giả bộ nghiêm túc!”
Diệp Đình cười vui vẻ: “Anh rất vui, bất kể có hay không, tình cảm hai ta vẫn không hề bị anh hưởng, thật hiếm thấy…”
“Đúng…” Lăng Vi kề trán anh: “Đi ra ngoài một lát, muốn tản bộ cùng anh.”
Chạng vạng tối hôm sau, ăn cơm xong, bọn họ ngồi trực thăng đến chỗ Hồ lão tiên sinh làm kiểm tra.
“Lão tiên sinh, quấy rầy ông, gần đây vợ tôi luôn mệt mỏi, thỉnh thoảng buồn nôn, thân thể không thoải mái lắm.”
Ông lão gật đầu, vẻ mặt bình tĩnh bắt mạch cho Lăng Vi.
Bắt mạch xong, nói với Diệp Đình: “Thuốc tôi cho rất có hiệu quả, nhưng bây giờ vẫn chưa chữa hết hoàn toàn, cô ấy luôn mệt mỏi và buồn nôn là vì tác dụng thuốc, không phải vì mang thai. Tôi cho thuốc thêm, cô lấy về tiếp tục uống, với tình trạng của cô thì ba bốn tháng nữa mới thấy rõ hiệu quả. Nhưng cũng không phải tuyệt đối, nói không chừng khi nào mang thai cũng không chắc chắn. Chỉ cần kiên trì uống thuốc, sẽ có cơ hội.”
Lăng Vi và Diệp Đình đều hơi kích động. Nói thật, cho dù lần này không mang thai, bọn họ cũng thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1263461/chuong-669.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.