Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Diệp Đình nhéo mũi cô: “Em không được nghĩ như vậy, chúng ta không cần phải có con, tiết kiệm tài nguyên cho quốc gia đi.”
“Phốc ——” Lăng Vi muốn hộc máu: “Chồng, anh giác ngộ thật cao!”
“Phải vậy chứ…” Anh cúi người hôn cô, cô nói: “Gần đây cực kỳ mệt mỏi… Hôm nay không muốn lắm.” Diệp Đình hôn chóp mũi cô: “Vậy thì không làm, chúng ta luyện thở.” Anh hôn môi cô, lần sau hôn càng dài hơn lần trước.
“Có tiến bộ.” Anh xoa gò má nóng bừng của cô: “Lần đầu tiên anh hôn em, em thở mạnh đến mức phổi muốn rớt ra ngoài.”
Lăng Vi đưa tay nhéo cơ ngực anh: “Đều là chồng dạy tốt.”
Diệp Đình lại cúi đầu hôn cô, tuy chỉ ôn nhu hôn, nhưng lại giống như hoa nở tháng ba, ánh mặt trời chiếu sáng cả phòng, mùi hương thơm phức.
Hai người cùng ăn cơm.
Gần hai giờ, Lăng Vi cũng nghỉ đủ, từ phòng làm việc của Diệp Đình đi ra ngoài. Vừa vào Bộ thiết kế, bỗng cảm thấy bầu không khí không đúng.
“Bộ trưởng Lăng, cô về rồi. Hoa tổng tới…” Tiểu Cầm chạy đến, nhỏ giọng nói: “Hình như có tin xấu, Bộ trưởng, cô hãy chuẩn bị tâm tư trước.”
Lăng Vi ngẩng đầu nhìn vào trong, Hoa Thiếu Kiền đang đứng ở cửa phòng làm việc của cô, thấy cô đi vào, anh ta lại đi ra.
“Hoa tổng, chào buổi chiều.”
Hoa Thiếu Kiền mặc âu phục màu xám tro, cao ngất đứng đó nhìn cô, hồi lâu, anh ta mới thu hồi tầm mắt, đi tới cô: “Bộ trưởng Lăng, trụ sở chính Laroe điều tới một vị Tổng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1263446/chuong-654.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.