Chương trước
Chương sau
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Mặt Lôi Tuấn ngây ngốc: “Không hiểu. Đây là mật mã gì vậy?”
Phía trên viết:
1001101
1101001
1001101
1101001
Tròng mắt đen nhánh của Diệp Đình nhìn chằm chằm vào bảng kim loại này, mâu quang đột nhiên trở nên thông minh sắc bén, anh ta nói: “Đây là một mật mã hệ nhị phân đơn giản.”
Phụt… đơn giản… tin được sao?
Diệp Đình híp mắt, trong đầu ‘vèo vèo’ tính toán.
Chỉ chốc lát sau anh ta dường như đã giải được mật mã. Nhưng chân mày lại nhíu chặt lại.
“Mật mã này có ý gì?”
Mấy người Lăng Vi tò mò chết rồi.
Lăng Vi không ngừng cọ tay anh ta nói: “Nói nhanh đi!”
Diệp Đình nói, sau khi tính ra thì là hai chữ ‘Bí mật’.
“Gì?”
“Bí mật? Ai không biết là bí mật chứ…”
Diệp Đình như suy nghĩ gì đó lắc đầu: “Hoặc là phải tìm được mã khác nữa mới tìm được mật mã nguyên vẹn.”
“Đúng vậy, có đạo lý.”
Lôi Đình tò mò hỏi: “Đình ca, sao anh tính ra được vậy?”
Diệp Đình giải thích nói: “Trước đem hệ nhị phân đổi thành hệ thập phân. Giá trị của bit 0 của hệ nhị phân là phương 0 của 2, và giá trị bit 1 là phương 1 của 2… cuối cùng lấy được hai tổ số là 77 và 105… mã ascii cho 77 là ‘m’, và 105 là ‘i’…”
Cái này gọi là đơn giản? Nghe hoàn toàn không hiểu!
Thật giống như sống uổng rồi…
Lôi Đình mặt đầy ngây ngốc.
Lôi Tuấn mặt cũng đầy ngây ngốc.
Lăng Vi: “Chồng, anh thật giỏi!”
Diệp Đình biểu tình nhàn nhạt, bày tỏ đây chỉ là chuyện nhỏ.
Lăng Vi nhìn dáng vẻ kiêu ngạo của anh ta, cảm thấy thật buồn cười.
Cô đột nhiên nhón chân, hôn lên trên mặt anh ta một cái.
“…”
Lôi Đình biểu hiện ánh mắt cay cay…
Lôi Tuấn biểu hiện mắt đã mù…
Bọn họ lại đi đến đến hồ sen và hoa phòng khác nhìn một vòng, đáng tiếc cũng mấy nơi đó cũng không phát hiện được gì.
Đi ra khỏi nhà, Lăng Vi đi đến phòng nghỉ của bộ phận thiết kế.
“Ai ai ai? Nghe nói chưa?” Vừa đi vào bộ phận thiết kế, liền nghe thấy Trương Mộng Dương thần thần bí bí nói: “Trưởng phòng chúng ta… một tuần tới sẽ không đi làm! Tổng tài một tuần tới cũng không đi làm…”
Tiểu Cầm khẩn trương hỏi: “Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì? Có phải công ty chúng ta có biến động gì lớn không? Có thể bị cắt giảm nhân lực không?”
Khuôn mặt Tiểu Cầm đầy lo âu.
Trương Mộng Dương nhìn cô ta cười quái dị.
Tiểu Cầm giậm chân trừng anh ta: “Trương ca, anh bỉ ổi như vậy làm gì chứ?”
Tiểu Trương lại gần lỗ tai cô nói: “Cô yên tâm, tâm tình của tổng tài đại nhân tốt! Công ty sẽ không xảy ra biến động lớn gì.”
“Tại sao?” Tiểu Cầm không tin. Tiểu Trương tựa như đang nhìn người ngu ngốc nhìn cô ta: “Tại sao cô lại đần như vậy! Tổng tài chúng ta cùng với trưởng phòng đang ở nhà ngày ngày mật ngọt, cô nói có tâm tình tổng tài có thể không tốt sao? Nói không chừng sẽ phát tiền thưởng cho chúng ta đó.”
“Thật sao?” Hai tay Tiểu Cầm bưng ngực, mắt lốm đốm những ánh sáng nhỏ.
Lúc này, Lý Bàn vui vẻ chạy đến, vỗ tay lên bả vai Tiểu Trương nói: “Ai? Trương ca, phim xxx ngày hôm qua tôi giới thiệu cho anh như thế nào?”
Tiểu Trương thô bỉ gật đầu: “Tốt vô cùng! Người kia rất thích thú!”
Tiểu Cầm lại hỏi: “Phim gì?”
“Ách…” Tiểu Trương nghẹt thở, hô lên một câu: “Cái đó cái đó, ppt hôm nay làm ra rồi? A, phim đó phải sửa lại một chút, hình như có tấm không được đúng lắm.”
Lý Bàn vội vàng gật đầu: “Đúng đúng đúng, tôi đi sửa phim!”
Lăng Vi trừng mắt nhìn hai người này một cái, ngày ngày xem loại phim đó, cũng không sợ thận hư sao? Lại làm còn làm hư Tiểu Cầm nhà cô, hai người chờ bà!
“Tiểu Cầm! Đến…”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.