Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Sắc mặt Hạ Tiểu Hi ngay lạp tức biến đổi, vội vàng nhích lại phía anh thêm một chút.
Lôi Tuấn vội vàng nói tiếp: “Tôi kiểm tra em một đề, chắc chắn em không biết.”
“Xì ——” Hạ Tiểu Hi trợn trắng mắt, “Nói thật cho anh biết nhé, chỉ có anh không ngờ tới, chứ làm gì có chuyện tôi không biết! Biệt hiệu của tôi chính là ‘tiểu từ điển Trung Hoa’ đó! Hừ —— nói ra hù chết anh!”
“Ô yô yô…” Lôi Tuấn vỗ đùi, “Vậy thì hai ta quá có duyên rồi! Biệt hiệu của tôi chính là ‘bí tịch thơ Trung Hoa’ này…”
Hạ Tiểu Hi nhìn anh, đột nhiên cười rộ lên mấy tiếng, “Ha ha ha ha ha…”
Lôi Tuấn cũng cười, hai người cười ngả cười nghiêng.
Lôi Tuấn đụng đụng cánh tay cô, “Bạn học từ điển nhỏ này, tôi kiểm tra cô nhé.”
“Được a, anh cứ đố đi.”
Lôi Tuấn đột nhiên nghĩ ra ý tưởng, muốn chỉnh cô một chút.
Thế nên anh liền cười một tiếng đầy vẻ bại hoại, “Tết Trung thu vừa mới hết, chúng ta liền nói về trăng sáng đi.” Anh thấy Hạ Tiểu Hi nghiêm túc gật đầu một cái, thái độ của anh cũng nghiêm túc theo, thầm thì đầy xúc cảm: “Ánh trăng trên cành ba phần say, hơn hẳn nhân gian rượu nửa chén… Em thử hai câu tiếp xem.”
Hạ Tiểu Hi bối rối!
Cô khoe khoang khoác lác như thế, nhưng hai câu này cô thực sự chưa từng nghe qua!
“Ánh trăng trên cành ba phần say, hơn hẳn nhân gian rượu nửa chén…” Cô lặp lại hai câu kia, thế nhưng trong lòng chẳng có tí teo ấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1263394/chuong-602.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.