Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Trang thứ nhất có 9 chữ: “Mạc cười luyến hoa người, tìm biến phương tùng.”
Lôi tuấn nói: “Lúc còn sống dì Khanh thích hoa, trong nhà Louis ai cũng biết.”
Lăng Vi lại lắc đầu: “Không đơn giản như vậy.. nhất định bà để lại tin tức gì đó..”
Cô nhìn hai chữ đầu câu: Mạc, tìm... đây là...
Bảo bọn họ đừng tìm bà sao?
Cô đưa cuốn nhật kí cho Diệp Đình: “Anh thấy thế nào?” Diệp Đình cầm bút khoanh hai chữ Mạc, tìm.
Lăng Vi ngẩng đầu nhìn anh: “Mẹ không muốn chúng ta tìm bà, anh còn muốn tìm không?”
Sắc mặt Diệp Đình nghiêm túc, ánh mắt u sầu.
Nhưng ánh mắt đó giống như dù bất cứ giá nào cũng phải tìm bằng được.
Lăng Vi cầm cuốn nhật kí tiếp tục lật trang thứ hai, nếu anh muốn tìm thì tìm giúp anh.
Cô lật các tờ tiếp theo, đều là các câu thơ ngắn, chỉ có hai câu: “Trên đường ruộng hành vân nhàn mấy chỗ, tiểu kiều y liễu đãi vãn trang.”
Lăng Vi nhìn mãi không tìm ra được điều gì.
Cô tiếp tục lật, vẫn là đoạn thơ ngắn: “Điệp luyến hoa tùng uyển nếu tiên, Nghê Thường Vũ Y vũ phiên dời.”
Lăng Vi tiếp tục lật: “Tố vũ nhẹ thường chiếu bích thủy, lâm khê giặt ảnh mượn hà hương.”
“Hồng đào đúng như ly người nước mắt, điểm điểm lạc anh tiếng trời hoa.”
...
Hoàn toàn không có manh mối.
Những câu thơ đó đều là tự bà viết, không có nguồn gốc, không cách nào tìm chứng cứ.
......
Lăng Vi cảm thấy đau đầu.
Lôi Tuấn nói: “Chị dâu, cô học văn tốt, nhìn xem có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1263366/chuong-574.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.