Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Ánh mắt anh vừa có đau lòng, vừa có thương yêu, vừa có không nỡ lại vừa có tiếc nuối và chua xót. Anh nhìn cô như có rất nhiều lời muốn nói với cô.
Nhưng cuối cùng anh cúi đầu nhìn chằm chằm mặt đất.
Sau đó nói: “Không cần phiền toái, thường ngày anh cũng ít về ở.”
“À.. vâng.”
Lăng Vi vặn chốt cửa, ra khỏi nhà anh, trong lòng nói không ra cảm xúc gì...
Đột nhiên thật muốn khóc...
Xuống lầu lại thấy đột nhiên Giang Quân chạy tới.
Lăng Vi quay đầu nghe anh nói: “Anh đưa em về, một mình em về anh không yên tâm.”
“Được rồi...” Lăng Vi không từ chối, Giang Quân nói: “Đi dạo một lúc, anh vừa uống rượu có hơi khó chịu.”
“Vâng.”
Hai người đi về phía trước, bàn chân dẫm lên lá vàng khô.
Anh nói: “Đúng rồi, anh mang quà cho cô nhi viện, đã gửi chuyển phát nhanh, chắc ngày mai có thể tới, em có rảnh thì đến mang cho bọn nhỏ.”
“’Được ạ.”
Anh lại nói: “Chờ em có con, có lẽ không còn nhiều thời gian như vậy.”
Lăng Vi nhỏ giọng nói: “Vừa làm kiểm tra, tạm thời chưa mang thai, hiện tại đang uống thuốc điều trị...”
Ánh mắt Giang Quân giật giật: “Diệp Đình có biết không?”
Ánh mắt cô mờ mịt cúi đầu nói: “Anh ấy nói với em trước... anh ấy vẫn không chịu nói cho em vì sợ em thương tâm.”
Giang Quân đứng lại, một lúc sau mới nói: “Là người đàn ông tốt.” Một lúc sau lại nói: “Em tốt với anh ta một chút.”
Hai người đi một hồi, trời đã tối, bọn họ đi hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1263364/chuong-572.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.