Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
“Sợ sao?”
Giang Quân lau trán cho cô.
Lăng Vi muốn gào lên: Đương nhiên là sợ... hù chết người ta được không?
Giang Quân cười rộ lên: “Em cũng khỏe lắm..”
Lăng Vi cho anh ánh mắt xem thường: “Con cọp mẹ dọa được anh đúng không?”
Giang Quân lắc đầu: “Không đâu... rất đáng yêu, thật làm người ta rung động.”
“Đi thôi, mau đi bệnh viện.”
Lúc này Lăng Vi mới cảm thấy sợ, vừa nãy là tình thế cấp bách nên không gọi Phong Bạo, không nghĩ tới, cô cũng có ngày tay không đánh nhau với bọn bắt cóc... còn thành công nữa.
Cảnh sát gần đó chạy tới, mang hai người kia đi, Lăng Vi nhặt cây dùi điện dưới đất lên, sau đó đỡ Giang Quân đến bệnh viện.
“Cái đó của em dùng tốt lắm.”
Lăng Vi treo nó lên: “Có ích lắm, là Diệp Đình cho em,”
Nói xong, cô cảm thấy cả người Giang Quân run lên, anh nói: “Anh ta suy nghĩ rất chu đáo.”
Đi vào bệnh viện sau đó nhanh chóng vào phòng cấp cứu.
Giang Quân bị đánh chảy máu, cả đầu gối cũng nhiễm máu.
Quần áo phía xương sườn cũng bị rách mảng lớn, hiển nhiên là bị dao rạch.
“Anh...”
Lăng Vi che môi, xốc quần áo của anh lên, thấy eo của anh bị đâm một vết dao, máu đang chảy xuống.
Hốc mắt Lăng Vi đỏ lên, thật hận lúc nãy mình đánh mấy tên xấu xa kia hơi nhẹ.
Bác sĩ xử lý miệng vết thương cho anh, tiêm thuốc uốn ván.
Giang Quân vừa tỉnh, đột nhiên Lăng Vi hối hận không nên kéo anh ra ngoài uống rượu.. nếu không anh sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1263361/chuong-569.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.