Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Đột nhiên…
Anh nhìn thấy một tờ giấy viết rất nhiều dòng chữ nhỏ, anh nhìn kĩ.
Phía trên viết dòng chữ xinh đẹp: “Vì một chuyện mà xúc động cảm thấy thương tâm, nước mắt như chảy thành suối, nhưng chồng không cho, an ủi tôi sẽ bị tiều tụy. Bàn tay trắng nõn khẽ nâng lên, vén mái tóc của tôi, khẽ hôn lên mí mắt của tôi, cực kì dịu dàng. Tôi nhăn mày mỉm cười, trong lòng tôi trống rỗng, anh thường nắm tay tôi mang tôi đi khắp đó đây. Tôi quên đi nỗi buồn, sự buồn bã như cát bụi bay đi, trong lòng đã không còn khổ sở. Tôi nguyện làm đám mây cả đời này ở bên cạnh anh, tôi nguyện làm đôi giày dù lụi bại cũng không vứt bỏ, tôi nguyện làm đôi uyên ương sống chết không rời …”
“…”
Lồng ngực Diệp Đình như muốn nổ tung, lúc này Lăng Vi từ toilet đi ra bỗng nhiên anh đứng lên ôm lấy cô, gắt gao ôm cô vào lòng.
Trong lòng anh như sóng ngầm gào rít.
Khó có thể ức chết được cơn sóng mênh mông mãnh liệt.
Anh nắm tay cô ngồi xuống, vẽ vẽ lên trang giấy trắng, chính là đang viết: “Trái tim anh đã giao ra, trong mắt không chứa nổi ai khác, cùng nhau nắm tay đi hết cuôc đời này…” Còn chưa viết xong lại bị cô hôn lấy, không biết hôn đến bao lâu…
Trong không khí đều là sự ngọt ngào, cô buông anh ra, ánh mắt mê ly.
Anh xoa mặt cô, đột nhiên cúi đầu cười cười.
“Anh cười gì chứ?” cô đỏ mặt hờn dỗi.
Anh yên lặng nhìn cô, nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1263352/chuong-560.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.