Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
“Đau bụng sao?” Diệp Đình ngồi xổm xuống, dùng tay lau trán cô: “Tại sao lại chảy nhiều mồ hôi như vậy? Em khóc sao?”
Trong nháy mắt sắc mặt Diệp Đình thay đổi. Cô ấy đã biết cái gì?
“Không, là cát bay vào mắt.” Cô nhặt lên một hạt cát xoa vào trong mắt, trong nháy mắt lộ ra một nụ cười rực rỡ: “Anh nhìn em thật ngốc…”
Nói xong, cô lại nhếch miệng: “Thật là đau, giúp em lấy ra…”
Diệp Đình lại gần sát cô, cẩn thận giúp cô thổi.
Lăng Vi cười lên, điện ảnh thế giới nợ cô một tượng vàng, bàn về khả năng diễn kịch, cô không thua ảnh hậu đâu a!
“Chồng, em muốn được cõng.”
Diệp Đình nhéo mũi nhỏ của cô một cái, cõng cô lên lưng. Lăng Vi lắc lư trên lưng anh ta, cô ngẩng đầu nhìn lên trên trời. Rốt cuộc kiềm chế không để nước mắt rơi xuống, nước mắt mặn khổ dần dần tích tụ trong tim.
Lên máy bay, cô rúc vào trong ngực Diệp Đình, một lát sau liền ngủ.
Từ bờ biển trở về, Diệp Đình có việc gấp phải về công ty, Lăng Vi đi đến viện điều dưỡng thăm Lăng Tiêu.
Lăng Tiêu nhìn thấy cô, vui vẻ cười lên, lại đột nhiên giơ tay lên xoa xoa khóe mắt cô…
Trong lòng Lăng Vi khó chịu, nước mặt không nhịn được trào ra ngoài. Lăng Tiêu đột nhiên ôm cô: “Vi Vi, không khóc… Anh trai mua đậu phộng rang cho em…”
Lăng Tiêu kéo cô đi ra ngoài. Lăng Vi xin nghỉ với y tá, hai người dắt tay nhau đi dạo phố ăn vặt.
“Tiểu Tiêu, anh nhìn xem! Đậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1263339/chuong-547.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.