Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Mấy người trò chuyện vô cùng cởi mở, Lâm lão gia mặc dù đã thay quần áo mới, nhưng vẻ mặt vẫn còn có chút hoảng hốt, ông ta nhìn kho hàng rộng lớn, lại nhìn máy móc một chút, đột nhiên “A?” một tiếng, sau đó đi đến, cầm máy hàn điện lên.
Mẹ Lâm Nhất Kiệt bị dọa sợ mặt mũi đều trắng bệch: “A! Cha… người đừng làm hư đồ của người ta!”
Dương sư phó ngăn bà ta lại nói: “Đừng quấy rầy!”
Ông ta đi đến cẩn thận quan sát Lâm lão gia hàn điện: “A… thủ pháp này thật lợi hại!”
Lâm Nhất Kiệt nói: “Trước kia ông nội tôi là công nhân hàn điện, tay nghề vô cùng tốt. Còn được khen ngợi là chiến sĩ thi đua toàn quốc.”
Lăng Vi nhìn biểu tình của Lâm lão gia đặc biệt chuyên chú, suy nghĩ một chút nói: “Sau này để cho ông nội thường xuyên đến đây đi, tôi nhìn thấy ở thời điểm hàn điện, biểu tình của ông ấy so với bình thường không giống nhau. Để cho ông ấy tiếp xúc nhiều với thứ mà ông ấy thấy hứng thú, nói không chừng sẽ rất tốt.”
Lâm Nhất Kiệt khá là đồng ý, nhưng Lâm mẹ lại có chút do dự, sợ gây thêm phiền toái cho Lăng Vi.
Lăng Vi ra vẻ không để ý đến nói: “Chỗ này của tôi lớn, không sao cả.”
Dương sư phó cũng nói: “Lâm lão tiên sinh có thể đến nơi này của chúng tôi, đó là rất tốt, chúng tôi vừa vặn có thể thỉnh giáo ông ấy một chút.”
“Được! Vậy để ông ấy đến đây thường xuyên đi!”
Đoàn người vui vẻ đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1263334/chuong-542.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.