Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Anh vừa vẽ, cực kì chuyên chú, giống như một chuyên gia vậy.
Đúng lúc này bên ngoài nhà kho truyến đến tiếng bước chân xôn xao.
Sau đó vang lên âm thanh xôn xao.
“Ầm, ầm - -” là tiếng đóng cửa xe, hình như có rất nhiều xe.
Bên ngoài có người tới sao? Hình như không khí không thích hợp.
Lăng Vi hoảng sợ ngẩng đầu…
Chỉ thấy Diệp Đình vội vã đi vào nhà kho.
Anh vào cửa, nhìn thấy Lăng Vi, hàng lông mày của anh mới buông lỏng.
“Làm gì ở đây vậy? Điện thoại mất đâu cũng không biết?” âm thanh của anh mang theo sự tức giận.
Lăng Vi chạy tới nắm tay anh lắc lắc, sau đó nhếch môi cười: “Thật xin lỗi… Em không chú ý…”
Rõ ràng gương mặt anh buông lỏng.
Diệp Đình nhét di động vào tay cô: “Sau này thứ này không thể rời khỏi người biết không?”
“Biết rồi… lần tới em sẽ chú ý.”
“Trời ơi, chị dâu nói nhẹ quá.” Lôi Tuấn tức giận oán: “Chị vứt di động có biết bọn tôi tìm bao lâu không hả? Từ 4h chiều đã bắt đầu tìm rồi, còn lật khắp Giang thành mới tìm thấy cái chỗ quỷ quái này đấy. Chị nói sao mà chị rộng rãi như vậy, không biết Đình ca lo lắng cho chị sao? Nhỡ may chị bị ai bắt được còn không phải Đình ca liều mạng mình đi cứu sao?”
“Ra ngoài..” Diệp Đình trừng mắt nhìn Lôi Tuấn.
Lôi Tuấn cũng biết mình nói nhiều nên bĩu môi ra ngoài.
Trong kho chỉ còn lại Diệp Đình, Lăng Vi … và Lăng Diệc Hân…
Diệp Đình nhìn Lăng Diệc Hân, chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1263308/chuong-516.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.