Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Đôi chân Tang Tử Thần mềm nhũn: “Trưởng phòng… ba tôi đánh bạc mắc nợ 78 vạn, Vương Vinh Phát ép tôi ngủ cùng ông ta, cô có thể giúp tôi không?”
Lăng Vi kinh ngạc nói: “Không phải cô và chị cô nợ sao? Sao lại thành ba cô nợ rồi?”
Tang Tử Thần nghẹn họng.
Lăng Vi cười nói: “Là ông ta ép cô ngủ cùng ông ta, tô còn tưởng là cô muốn tự mình đưa tới, xem ra là tôi hiểu lầm cô…”
Tang Tử Thần cắn răng nói: “Chị Vi, chị xem em thành dạng gì rồi? Sao em có thể là người như vậy cơ chứ?”
Lăng Vi cười cười: “Xưng hô của cô thay đổi thật nhanh, ngày hôm qua tôi là tiểu tiện nhân, hôm nay thành chị gái cô rồi hả?”
“…” Tang Tử Thần nghẹn họng “Chị Vi, chị đừng hiểm lầm, lúc nào thì em gọi chị vậy chứ?”
Lăng Vi cười haha hỏi cô ta: “Vậy ngày hôm qua là cô nói Hứa Tử Huân hả?”
Tang Tử Thần nghe Lăng Vi ồ một tiếng, chỉ cảm thấy sau lưng lạnh lẽo.
“Phải...”
Tút.. tút… Lăng Vi tắt máy… Tang Tử Thần nhìn gương mặt âm trầm của Vương Vinh Phát xông tới: “Đồ đê tiện, người cô hẹn cho tôi đâu? Cô dám đùa bỡn lão tử?”
Nói xong còn tức giận vung tay bốp, tát lên mặt Tang Tử Thần.
Tang Tử Thần che gương mặt nóng rát, nước mắt nước mũi đều rơi.
“Anh Phát, anh đừng nóng giận… em còn có cách khác.”
Vương Vinh Phát híp mắt lườm Tang Tử Thần: “Anh Phát?.. chữ Anh này tôi nhận không nổi, hẹn một người còn hẹn không được, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1263277/chuong-485.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.