Chương trước
Chương sau
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lăng Vi bị anh kéo đi chạy bộ hai ngày, tay chân đều đâu đến mức không nhấc lên nổi.
Buổi sáng khi đi làm, Diệp Đình đưa cô đến chỗ làm, kết quả là sau lưng cô có vô số lời bàn tán: “Aiya. Mọi người mau nhìn kìa, trưởng phòng của chúng ta sau lại đau nhức cả người vậy chứ?”
“Nhất định là do Diệp tổng không biết thương hoa tiếc ngọc rồi!”
“Aiyo mỗi ngày đều là hưởng tuần trăng mật nha!”
“Ha ha. Diệp tổng cũng thật là, làm cho trưởng phòng chúng ta thành ra như vậy.”
“Chắc không phải là...he he...cậu xem trưởng phòng cảu chúng ra, cả người đều dựa vào Diệp tổng, đúng là ngọt ngào mà!”
“Phải đó, nhìn xem tư thế Diệp tổng ôm lấy trưởng phòng chúng ta giống như một con sói đang bảo vệ thỏ trắng vậy đó!:
“....” Sói bảo vệ thỏ trắng sao, từ này nghĩa là sao đây?
Tiểu Cầm nói xong, phát hiện mọi người đều quay đầu nhìn cô, liền lập tức sửa sai: “Không phải không phải, là sói bảo vệ hồ ly mới đúng.”
“.....”
Cái này, hình như không sửa lại thì tốt hơn.
Trương Mộng Dương khẽ huých vai Tiểu Cầm: “Cái này, trợ lý Cầm, quan hệ của cô va trưởng phòng là thân thiết nhất, khi nào có chuyện gì “ thú vị” cô nhất định phải tiết lộ cho chúng tôi biết với. Nếu không thì...hehehe.”
Tiểu Trương mỉm cười mờ ám: “ Nếu không thì tôi sẽ đem những lời cô nói khi nãy nói cho trưởng phòng biết.”
Tiểu Cầm cay đắng nói: “Mấy người là đang uy hiếp tôi sao?”
Nghe được mấy lời không đứng đắn này, Diệp Đình liền đỡ Lăng Vi vào thang máy, kịp thời cứu nguy cho cô ấy, anh một tay ôm eo cô, một tay vuốt má cô, anh nghiêng người vừa nói vùa hôn cô: “Em xem em đã đào tạo được các nhân viên tốt rồi đó. Sức chiến đấu của anh mạnh như vậy đối với một người yếu như em vậy phải làm sao đây? Chạy có hai ngày mà em đã mệt đến bộ dạng như vậy rồi, khi em chiến đấu với anh, em không phải sẽ 3 ngày không thể xuống giường được sao. Tay chân đau như vậy, căn bản không phải là thành tích chiến đấu của anh!”
“....” Lăng Vi tức muốn thổ huyết. Khi nãy có còn cảm thấy cảm động với người đàn ông háo sắc này một tí.
Còn giờ thì hết luôn rồi.
Lúc này, Kiệt Sâm đột nhiên gọi điện: “Ông chủ, lúc này vừa nhận được một đoạn Clip. Chị dâu bị người ta hãm hại.”
“Nói!” Mặt Diệp Đình tối sầm lại, Kiệt Sâm lo lắng nói: “Hai người trong clip là....chị dâu và Hoa Thiếu Kiền, hai người bọn họ....ở trong phòng thay đồ của buổi triển lãm...thôi anh tự mình xem đi.”
Kiệt Sâm gửi Clip cho Hiệp Định, Diệp Đình mở ra xem, thấy trong clip: quần áo của Lăng Vi bị Chu Vân làm ướt, Hoa Thiếu Kiền đưa Lăng Vi vào phòng thay đồ, sau đó không thấy hai người đi ra, tiếp đến, trong phòng thay đồ hai người không kìm chế được tình cảm hôn nhau từ cửa cho đến góc phòng, vừa ôm vừa vứt bỏ quần áo sang góc tủ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.