Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Hoa Thiếu Kiền đau lòng, vì sao anh không phải người yêu cô? Anh thấy cô phải chịu ủy khuất, thật sự rất muốn ôm cô vào lòng, gắt gao, hết sức ôn nhu an ủi cô.
“Nhìn đường kìa! Phía trước là đèn đỏ!” Hoa Thiếu Kiền vội phanh xe! Nhưng bánh xe đã vượt qua vạch dừng...
Lăng Vi lấy từ trong ví ra hai tờ tiền 100 nguyên mới tinh: “Tiền phạt để tôi trả.”
Hoa Thiếu Kiền không phản đối, nhìn cô để tiền xuống dưới di động của anh. Trái tim anh đập mạnh, vươn tay cầm chặt tờ tiền, gập lại, đút vào túi quần.
Lăng Vi hỏi anh: “Có thể cho tôi số điện thoại của tổng phụ trách bên triển lãm kia không? Tôi gọi điện nói chuyện với họ một chút.”
Hoa Thiếu Kiền mở khóa di động, lướt lướt trong danh bạ, nhấn vào hai chữ “em họ”, đưa cho cô. Lăng Vi nhìn, không phải là số điện thoại di động của Hứa Tử Huân sao?!
Móa! “Hứa Tử Huân... Sao lại thành em họ của anh? Lần trước lúc thông báo tuyển dụng không phải anh gặp qua anh ta rồi à? Khi đó, hai người hình như không biết?”
Đèn xanh sáng, Hoa Thiếu Kiền khởi động xe: “Hai nhà chúng tôi quan hệ không gần lắm, tôi cũng vì chuyện triển lãm mới biết mình có thân thích.”
Lăng Vi tâm phiền ý loạn! Từ di động mình đem số Hứa Tử Huân từ sổ đen lôi ra.
Cô đang muốn gọi, đột nhiên lại có cuộc gọi đến, cô nhìn cũng không cần nhìn, trực tiếp nghe máy, chợt nghe bên kia vang lên một thanh âm trầm thấp: “Vi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1263241/chuong-449.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.