Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Diệp Mộng Nhân cười một chút nói: “Những đứa trẻ học tập ở nơi này đều rất có thiên phú, nhưng điều kiện gia đình cũng không phải đặc biệt tốt. Có gia đình bởi vì không chịu nổi học phí, vì vậy bất đắc dĩ buông tha cho mơ ước của con mình. Tôi cảm thấy rất đáng tiếc… vì vậy, tôi liền mở một phòng học nhỏ như thế này. Hy vọng có thể bỏ ra một chút xíu, có thể giúp cho những đứa trẻ như thế này nhiều hơn một chút.
“Cô giáo Diệp, cô thật tốt!” Lăng Vi lập tức ra quyết định cho Lăng Tiêu học tập ở đây: “Cô giáo Diệp, anh tôi sau này liền học ở nơi này của cô, sau này phiền cô nhiều hơn rồi, khổ cực cho cô.”
“Cô quá khách khí. Hy vọng anh ấy có thể sống chung vui vẻ cùng với những cậu bé khác.”
Lăng Vi nộp sáu trăm đồng tiền học, Lăng Tiêu liền bắt đầu giờ học đầu tiên.
Lăng Vi không vội đi, vẫn ngồi ở ghế nhỏ bên cạnh phòng học quan sát bọn họ học đàn.
Tại ‘Mộng chi nhạc’, phần lớn là trẻ con, điều kiện gia đình những đứa trẻ này đa phần đều không được tốt, đàn violon trong tay chúng đều chỉ khoảng mấy trăm đồng. Đắt tiền nhất cũng không vượt quá hai nghìn đồng.
Lăng Tiêu cầm một cây đàn violon hơn hai mươi nghìn đến lớp học, tất cả đứa trẻ đều vây quanh anh ta.
Lăng Tiêu nhân duyên tốt, tính cách hiền lành, ai mượn anh ta anh ta đều không phản đối.
Bọn nhỏ cầm đàn violon của anh ta luyện tập, còn cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1263212/chuong-420.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.