Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Lăng Vi chăm chú nhìn ánh mắt thâm thúy mê người của anh, cô liếm liếm môi, hình như có một vài ý định không tốt nào đó, bởi vì, cô ăn rất nhiều đồ. Diệp Đình lại nói: “Em đút cho anh chút bánh ngọt.”
Vừa nói, vừa xiên một miếng bánh ngọt bỏ vào miệng cô, cô vừa cắn, tay anh cũng đỡ láy gáy cô kéo sát về phía mình. Đôi môi đang ngậm bánh ngọt của Lăng Vi sát gần anh, anh há miệng mút miếng bánh ngọt đó vào trong miệng mình.
“Nào, thêm một miếng đào nữa.” Đôi mắt đen sâu thẳm của anh nhìn chằm chằm môi cô, Lăng Vi chỉ ngây ngốc nhìn anh, anh lại xiên một miesng mật đào bỏ vào miệng cô, lần này anh không động nữa, chờ đợi cô chủ động. Lăng Vi cắn lấy miếng đào, tiến sát gần môi anh, cô vươn tay ôm lấy cổ anh, điều chỉnh tư thế ngồi quỳ ở hai bên chân anh, cả người cô mặt đối mặt với anh. Lông mi cô hơi run run, nhẹ nhàng nhắm mắt lại, đút miếng đào kia tới trong miệng anh.
Anh ăn xong miếng đào liền khẽ chạm một cái vào môi cô, nói: “Được rồi, bây giờ thì có thể hôn anh rồi.”
Lăng Vi: “…”
Mơ mơ màng màng, không thể hiểu nổi rốt cuộc đây là cái sáo lộ* nào nữa…
*sáo lộ: lối mòn
Anh giơ tay lên khẽ chạm vào môi cô, sau đó lại chạm một cái vào môi mình.
Cô tiến đến gần anh. Hô hấp dây dưa lượn quanh, ôn nhu hôn anh, hoàn toàn chủ động, Diệp Đình cảm nhận được sự mềm mại của đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1263182/chuong-390.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.