Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Hai tay anh ôm lấy cô, anh dán vào tai cô nói: “Có chuyện không vui thì phải nói vói anh, không cần ngây ngốc phiền muộn trong lòng, biết không? Ông xã sẽ bảo vệ em, thay em chia sẻ, đây là tin tưởng mà vợ chồng nên cố. Bất cứ gánh nặng nào cũng có thể đặt lên vai anh, mặc kệ chuyện gì xảy ra, anh đều cùng em đi đến cuối con đường mặc kệ mưa gió, nhớ không?”
Lăng Vi mềm mại nằm trong lòng anh, anh tay anh rất có lực, hơi thở nam tính bao phủ người cô khiến cho cô cảm giác an toàn.
Đột nhiên cô rất muốn khóc lại cố gắng kìm nén. Bàn tay anh xoa mặt cô, hôn lên vành tai cô, ba mẹ đã mất ở trong lòng cô tạo nên đau đớn trong cô, đối với tương lại bàng hoàng không xác định, đối với chân tưởng chư rõ vẫn còn mê mang nhát mắt như được phóng thích, được cởi bỏ.
Cô nghiêng đầu nhìn anh chằm chằm hỏi: “Anh thấy thế nào? Anh cảm thấy Lý Bằng Phi nói có thật không?”
“Không vội, để anh nhìn lại đã.”
Diệp Đình nhìn clip mấy lần nữa.
Cằm đặt lên vai cô, hai tay ôm cô vào lòng như sợ cô bay mất.
Bị anh ôm với tư thế cưng chiều như vậy, Lăng Vi cảm thấy vô cùng uất ức.
Nhưng nói thật thì… cảm thấy say mê.
Cực kỳ ấm lòng.
Bây giờ cô cần nhất không phải là an ủi, không phải lời nói ngọt ngào.
Mà là… muốn một cái ôm ấm áp, giống như lúc này anh đang ôm cô vậy, còn hơn thuốc chữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1263172/chuong-380.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.