Chương trước
Chương sau
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Thậm chí, sẽ làm người ta lơ đãng mà bị nụ cười của cô làm cho lây nhiễm, cười theo cô, xung quanh cô như có vô vàn ánh mặt trời.
Lôi Dịch bưng ly rượu không ngừng lắc chất lỏng màu đỏ sậm bên trong ly, đêm nay anh ta không uống rượu nhưng say ngất ngây.
Anh ta không ngừng cảnh báo chính mình, lúc nhìn cô phải nhìn bằng ánh mắt phê phán. Chờ mà nhìn cô đấu nhau đi. Hiện tại được người ta bưng lòng bàn tay, chờ đến khi ô tô sản xuất ra, không ai hỏi thăm mới rơi càng nặng. Hahaha... đến lúc đó tất cả lỗ lã đều do Diệp Đình thanh toán.
Anh ta vui vẻ nhìn kết quả như vậy.
Lúc này Diệp Đình đến bên cạnh Lăng Vi, cánh tay thon dài ôm lấy eo cô, hai mắt Lôi Dịch như bị kim châm, cố gắng dời tầm mắt.
Đúng lúc này đột nhiên…
Mọi người đều duỗi tay cầm di động…
Di động của Lôi Dịch cũng rung lên, anh ta vừa cầm ra nhìn, là tin tức của công ty vừa phát ra, anh ta vừa muốn tắt, đột nhiên hai mắt mở to, không dám tin nhìn thẳng tin tức, vậy mà lại xuất hiện thân thể một người đàn bà trần truồng, mà người đàn bà này… thời gian trước là vị hôn thê mới bị anh ta từ hôn… Sở Minh Y.
Sở Minh Y?
Khuôn mặt tuấn tú của Lôi Dịch đen như đáy nồi, đột nhiên ngẩng đầu liền thấy mọi người ở trong bữa tiệc đều cầm di động… nhìn anh ta.
Bên trong bữa tiệc, hơn một nửa đều cầm di động… âm thanh cực kì khó nghe.
“Tôi bảo anh làm giúp tôi một chuyện anh làm rồi sao?” Người đàn bà bị trói tay giơ trên đỉnh đầu, trên đầu đeo mũ mèo, quỳ dưới đất, âm thanh yếu ớt nhưng lại giống như đang chọc tức.
Mà người đàn ông kia như phát điên hung hăng cho cô ta một tát: “Lão tử ** nó chẳng muốn làm gì, chỉ muốn làm mày.” Anh ta nắm chặt cằm cô ta, nhắm mặt cô ta đúng ngay camera.
“Các người đang xem gì vậy? Sao ai cũng cầm di động vậy?” Người không có di động thì gấp đến nỗi xoay quanh, duỗi đầu nhìn di đọng của người khác: “Cái gì đấy? Cho tôi xem với nào.”
“Đừng, đừng có dành… tôi còn chưa xem xong đâu?” Trong đại sảnh ong ong, nháy mắt nổ tung… mặc kệ đàn ông hay đàn bà, mọi người đều ào ạt nhìn di động.
“Trời ạ. Người đàn bà kia quá trâu rồi, tay bị trói còn đội mũ giả mèo sao? Haha… cô ta là Sở Minh Y hả?”
“Là Sở Minh Y, người đàn ông kia là ai?”
“Không biết, có phải là Lôi Dịch hay không?” Càng nhiều người ngẩng đầu nhìn Lôi Dịch, có người nói: “Nhất định không phải, anh ta vẫn đang ở bữa tiệc đấy, video này rõ ràng vừa mới quay. Người đàn ông này là ai? Là người công ty chúng ta sao?”
“Không biết được, cô ta vừa chia tay với Lôi Dịch đã tìm người khác rồi hả?”Tốc độ không phải quá nhanh rồi chứ?”
“Nhanh cái gì? Nói không chứng sớm đã thả câu rồi, cô nhìn Sở đại mỹ nhân xem, đói khát bao nhiêu? Má ơi… các người nhìn dưới đất đi, bao nhiêu công cụ như vậy, trời ơi… tôi thật không dám nhìn.” Có cô gái che mắt: “Thật đáng sợ, không nghĩ tới Sở Minh Y lại là loại người này.. thường ngày thì giả vờ thanh cao, thánh khiết, không nghĩ tới lại hạ tiện đến mức này.”
“Cậu đừng đùa nữa được không, cô ta lúc này thì thanh cao, thanh khiết hả? Cô ta vẫn luôn hạ tiện như vậy có được không?”
Xung quanh có người đồng ý: “Sở Minh Y chính là hạ tiện như vậy, quả thật không biết xấu hổ, lại cho Lôi Dịch đội nón xanh.”
Lập tức Lôi Dịch cảm thấy vô cùng nhục nhã.
Tuy anh ta và Sở Minh Y đã chia tay nhưng mà… mọi người nhìn anh ta bằng ánh mắt vợ anh ta ngoại tình, giống như trên đầu anh ta đều là nón xanh vậy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.