Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Hai tay khoanh ngực đứng trước mặt Lăng Vi nhìn Lăng Vi như động vật quý hiếm.
Lăng Vi bị cô ta nhìn sởn cả da gà.
“Cô có thể tan làm.” Giọng điệu bâng quơ, mọi người trong văn phòng đều ngẩng đầu nhìn Lăng Vi.
Tổ 2, 3 bộ phận thiết kế đều nhìn qua.
Lần này Lăng Vi trở thành đối tượng để người ta chỉ trích.
Lăng Vi cầm bút ở đầu ngón tay xoay xoay, nhẹ nhàng hỏi: “Tôi có thể tan làm vậy người khác cũng có thể đúng không? Quản lý cô muốn tôi được đặc cách lại vừa hay kéo thêm thù hận cho tôi đấy.”
Rose đương nhiên không dám nói là ý của tổng giám đốc, ánh mắt cô ta thâm trầm như đang suy xét tiền căn hậu quả.
Hơn nửa ngày mới lạnh lùng nhìn mọi người: “Đều tan làm hết đi, có gì chưa xong ngày mai lại làm.”
Tony nháy mắt với Lăng Vi.
Đoàn người tan làm, chạy ra ngoài như điên sợ Rose đổi ý.
Tất cả mọi người đi rồi, chỉ còn mình Lăng Vi. Cô cho bản thảo vào túi định về nhà cố thêm 2h làm xong.
Cô đi đứng bất tiện, chống gậy đi từng bước nhỏ ra ngoài.
Đến cửa Laroe, xe của Diệp Đình còn chưa tới.
Từ công ty Diệp Đình tới đây chừng hơn 20ph, Lăng Vi nhìn di động, chắc sắp đến rồi.
Ngoài cửa Laroe chỉ còn mình cô đứng đó.
Cô mặc váy trắng, tóc dài… đứng dưới ngọn đèn đường thật sụ là… có hơi dọa người.
Cô chống gậy từ từ đi về phía trước.
Ban đêm thật lạnh, gió đêm lạnh lẽo phẩy tung lọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1263110/chuong-318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.