Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
“Được thôi, giết chúng tôi đi.” Có người che mắt: “Thật là cay mắt mà.”
Diệp Đình không thèm để ý người ngoài nhìn bọn họ như thế nào, dọc đường ôm Lăng Vi đến văn phòng của cô, cẩn thận đặt cô xuống ghế dựa, lúc này mới hôn lên trán cô một cái: “Thân ái, tối anh tới đón em.”
Lúc nói hai chữ ‘buổi tối’ anh còn nháy mắt với cô.
Lăng Vi làm bộ bình tĩnh làm như không nghe thấy…
Diệp Đình đưa tay lên xoa tóc cô, trong mắt đầy yêu thương nhìn cô một lúc mới xoay người ra ngoài.
Trong văn phòng lặng ngắt như tờ.
Không ai hỏi xem Lăng Vi nghỉ nhiều ngày như vậy, tại sao hết nghỉ làm mà còn đến muộn…
Sắc mặt Rose cực kì thối, sắc mặt cứng như hòn đá.
Tuy cô ta rất muốn mắng Lăng Vi một trận nhưng chuyện này cô ta không quản được. Lăng Vi đi làm, có mắng cũng chỉ là ngoài măt.
Diệp đại thần tài ra lệnh, ai dám liều chết chống lại?
Rose đi tới ném kế hoạch trước mặt Lăng Vi: “Phần văn kiện này cần vào buổi tối, cô đề xuất ý kiến, trực tiếp gửi vào hộp thư của tôi.”
Lăng Vi gật đầu liền vùi đầu vào công việc.
Thật ra Lăng Vi nghĩ muốn châm chọc một chút, tuy cô không đi làm nhưng công việc làm không thiếu. Hai khoản xe kia đều đứng tên của cô, rose không biết, lúc này cho cô sắc mặt thật là…
Làm cho cô không thoải mái.
Đám người Tony không dám như vậy, vì phương án thiết kế đưa ra phần lớn là công lao của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1263103/chuong-311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.