Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bên ngoài có không ít người đều hoảng sợ lùi về phía sau, ngay cả máy bay trực thăng cũng may xa mấy chục mét. Không hoàn thành nhiệm vụ, bọn họ trở về chỉ có con đường chết, nhưng Diệp Đình đứng ở cửa sổ còn đáng sợ hơn cả thần chết!
Trang viên Lotta bị đốt cháy, nếu Paul - Louis bất hạnh táng thân biển lửa, vậy bọn họ còn có thể tìm được đường sống. Một vài kẻ muốn giữ mạng đã lùi lại, tiếng súng lập tức ngừng hơn phân nửa.
Diệp Đình cả người bừng bừng sát khí, anh lên một chiếc trực thăng, như ma thần chỉ tay về phía trước: “San bằng từng tấc đất gia tộc Louis lên cho tôi!”
Tiếp theo đã thấy có mấy chục kho hàng bên bờ biển: “Rầm rầm rầm rầm” nổ vang ——
Lôi Tuấn đầu óc kêu ong ong: “Anh Đình, anh điên rồi... Sắp xếp lâu như vậy, thời cơ còn chưa đến.” Nhưng Lôi Tuấn biết, là đàn ông, làm sao có thể trơ mắt nhìn người con gái mình yêu thương ngã xuống còn có thể nhịn được?
Diệp Đình đôi mắt lạnh lẽo cho trực thăng lái về phòng bệnh, anh rất nhanh vọt tới bên cạnh Lăng Vi, nhìn ngực cô tràn đầy máu tươi, cô thống khổ co người lại trên đất không ngừng run rẩy.
Diệp Đình quỳ bên cạnh cô, ngón tay run rẩy chạm vào cô, ôm thật chặt.
“Vi...” Giọng anh run run, tay anh che miệng vết thương đang chảy máu của cô, anh sắp điên lên mất!
Vì sao lại như vậy? Vì sao lại như vậy?
Anh thật vất vả... Mới tìm được cô... Thật vất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1263084/chuong-292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.