Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
“Những chuyện này không cần em phải bận tâm, đi nhanh lên!” Diệp Đình đi xuống khỏi boong thuyền, bước nhanh về phía ca-nô.
Lăng Vi tức giận bừng bừng rồi!
Cô tức giận giãy mấy cái, một chân nhảy đến trên boong, nắm chặt lấy cánh tay anh: “Diệp Đình! An nguy của anh, là chuyện không liên quan đến em sao? Anh có thể đừng cứ khăng khăng theo như ý mình như thế được hay không? Tối hôm qua những gì anh nói với em, cũng chỉ đều là nói xạo thôi đúng không?”
Diệp Đình im lặng.
Lăng Vi nhìn chằm chằm vào anh, hất cánh tay của anh ra, xoay người nhìn về phía thuyền trưởng, lạnh giọng ra lệnh: “Quay đầu! Đến bến cảng của chúng ta rồi cập bờ!”
Khí thế của cô rất mạnh mẽ! Ánh mắt vô cùng kiên quyết!
Thuyền trưởng nhìn Diệp Đình một chút, lại nhìn sang Lăng Vi.
Sắc mặt Diệp Đình vẫn lạnh lẽo âm trầm, không có bất kỳ hành động nào.
Lăng Vi hung dữ nói: “Chẳng qua em cũng chỉ bị trật chân, không chết người được! Nhanh hơn một ngày nửa ngày thì chân em có thể khỏi nhanh hơn được sao?”
Thuyền trưởng biết Diệp tiên sinh rất tôn trọng phu nhân mình, có lẽ cũng sẽ không đối nghịch với ý tứ của cô, liền cầm điền thoại lên, ra mệnh lệnh: “Quay đầu, chúng ta đến cập bờ tại Cảng San Hô!”
Từ đầu đến cuối Diệp Đình vẫn giữu nguyên khuôn mặt lạnh lùng, không hề tỏ ra cự tuyệt cô, nhưng vẫn ra lệnh cho thuyền trưởng từ sau lưng: “Cập bờ tại cảng San Vũ.”
Tối hôm đó, chiếc du thuyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1263073/chuong-281.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.