Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Cô vòng tay ôm lấy cổ anh, mắt nhìn thẳng mắt anh.
Si mê…
“Lễ vật?” Diệp Đình giật mình nhìn cô, chỉ thấy cô hơi cười xấu xa một tiếng.
Hai ngón tay cô kẹp lấy một chiếc nút áo của anh, hơi bật một cái, chiếc nút áo đã bị cởi ra.
Diệp Đình nhìn chằm chằm tay cô, bật cười.
Đây là đang muốn nháo thành thế nào đây?
Cô lại cởi chiếc nút áo tiếp theo, nghịch ngợm nháy mắt, nói: “Hoàng thượng, hôm nay không phải người lật thẻ bài của thần thiếp sao? Là muốn thần thiếp thị tẩm?”
“Ha…” Diệp Đình bật cười, thật đúng là thích diễn…
Anh bình tĩnh nói: “Em đang muốn làm gì?”
Lăng Vi cười tinh nghịch, trong mắt lóe ra ánh sáng hệt như một con hồ ly nhỏ: “Dâng chính mình cho người nha, thần thiếp phải hầu hạ Hoàng thượng thật tốt!”
“Em… lại cải biên từ đâu ra thế này? Anh tặng quà cho em, cũng không nghĩ đến việc được báo đáp…” Diệp Đình buồn cười nhìn cô.
Lăng Vi bĩu môi, trừng anh: “Hoàng thượng đang ghét bỏ thần thiếp sao?”
Ai dô, bộ dạng nũng nịu này… vẫn là lần đầu tiên thấy.
Trong nháy mắt, Diệp Đình liền cười dài, bầu không khí căng thẳng mới vừa rồi cũng nhanh chóng trở nên ấm áp, tiểu nha đầu này thật đúng là có bản lĩnh.
Diệp Đình xụ mặt nói: “Không dám... không dám… vẫn là nên để tiểu nhân hầu hạ lão phật gia ngài thôi…”
Lăng Vi cười lên, cười đến xán lạn, cô xấu xa cười gian, ngón tay khẽ nâng cằm anh: “Đình phi thật đúng là hiểu chuyện, thưởng ngự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1263071/chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.