Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Lăng Vi vừa ăn vừa cười, quả thật cười sắp hết hơi.
Mặt Diệp Đình đầy sương lạnh liếc cô, lại mắt đầy sát khí quét qua đoàn người cúi đầu đứng thành một hàng.
Cậu thuyền viên đó mặt đầy ủy khuất đứng trước nhất.
Diệp Đình lạnh giọng hỏi cậu ta: “Cậu bao lớn?”
“Hả?” Cậu thuyền viên sửng sốt, ủy khuất ngẩng đầu lên, vẻ mặt mờ mịt nói: “20 rồi…”
Diệp Đình lạnh lùng trừng cậu ta: “Cơm 20 năm, cậu đều ăn chùa! Tôi thấy cậu rất có tinh lực (tinh thần + thể lực),chạy 500 vòng boong thuyền!”
Sau đó lại hỏi: “Là ai treo tấm bảng kia?”
“A?” Thuyền trưởng đứng thứ hai cũng sửng sốt, hoảng sợ ngẩng đầu, vẻ mặt sợ hãi, run rẩy nói: “Tôi… Tôi tôi tôi… Tôi treo.”
“Ừ, tiền thưởng tháng này, thêm 5000!”
“Phốc ——” Một đám thuyền viên đều phun trào, trong lòng thầm kêu: Tình tiết này là dựa theo phim nào thế?
Diệp Đình liếc thuyền trưởng, hừ một tiếng, nói: “Cho cậu ta biết cậu ta làm sai cái gì!”
“Dạ dạ dạ…” Thuyền trưởng lập tức xoay nửa người, nhìn cậu thuyền viên kia, tận tình nói: “Tiểu Minh à… Tiên sinh và phu nhân không có đánh nhau, bọn họ đang thử hiểu sâu về đối phương, phải hiểu đối phương, phải biết sở thích của nhau trước, sau đó nối liền, tiếp đó phải quen thuộc kết cấu thân thể của nhau, rồi đến lượt sinh sôi, cống hiến to lớn cho nhân loại!”
“Phốc ——” Một đám thuyền viên lại cười phun, thầm nói: “Thuyền trưởng đại nhân, ông thật sự không phải tới diễn hài sao?”
Lăng Vi bụm mặt trợn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1263059/chuong-267.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.