Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Đột nhiên anh cầm tay cô, Lăng Vi ngước mắt nhìn anh chỉ thấy anh đang nhìn cô, giọng điệu chân thành: “Anh tìm được một viên trân châu.”
Lăng Vi mím môi, trái tim như hòa tan, ánh mắt của anh cực kì dịu dàng.
Anh nói đó là cô…
Cô là trân châu của anh sao?
Đột nhiên nhớ tới ngày bọn họ làm giấy chứng nhận kết hôn, cô vẽ một đầu heo mà phía trước anh vẽ một cây châm.
Cô còn viết một chữ ‘giả’. Anh đổi thành ‘nhàn rỗi’ nên viết thêm một chữ ‘vô’.
Lăng Vi cười rộ lên, thì thầm nói “Chẳng có trân châu…”
Diệp Đình cảm thấy cả người khô nóng, biểu tình này của cô… là vui vẻ sao? Là bắt đầu tiếp nhận anh sao?
Anh cầm ta cô, nhéo lòng bàn tay cô, bàn tay cô mềm mại không xương, cô cầm ngược bàn tay anh, khớp xương trên ngón tay anh cực kì rõ ràng.
Cổ họng anh lăn lăn, trầm trầm gọi: “Vi Vi…”
“Hả?” Cô ngước mắt nhìn anh.
Âm thanh dịu dàng động vào lòng anh, anh nhìn cô, trái tim đập bùm bùm, lại muốn làm bộ không để ý nói: “Lăng Vi, em có thích anh không?”
Hô hấp của anh cực kì trầm, loại vấn đề này không dành cho người đàn ông thành thục như anh hỏi. Nhưng mà anh thật sự không kìm nén được trong lòng cuống cuồng. Anh muốn nhanh chóng xác định, anh không muốn mỗi ngày mỗi đêm đều chịu dày vò như vậy.
Bộ dạng kiêu ngạo này… Lăng Vi mím môi, nghiêng mặt mỉm cười.
Diệp Đình khẩn trương nhìn cô, ngay cả ngừng thở cũng chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1263056/chuong-264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.