Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Diệp Đình hít sâu một hơi.
Chịu đựng đau đớn lại nói: “Anh tỉnh lại phát hiện bị người ta đưa đến bệnh viện. Mà người cứu anh không để lại tên tuổi, hộ sĩ nói là một đôi vợ chồng đi qua gặp phải nên cứu anh… anh không dám ở lại bệnh viện dưỡng thương, sợ Paul tới tìm anh. Anh lén mang theo chút thuốc chạy khỏi bệnh viện. Anh chạy đi được một ngày liền thấy TV đưa tin bệnh viện bị phong tỏa, nói là có tội phạm giết người giấu ở bên trong… thật ra anh biết là bọn họ tới tìm anh.”
Lăng Vi muốn tiếp lời, muốn hỏi anh sau đó thế nào nhưng mà nói không ra lời, chỉ cảm thấy lồng ngực phiền muộn.
Ngay cả thở cũng thấy đau.
Cảm xúc của anh rất tệ, còn nói: “Thuyền của anh bị chìm, trên thuyền hàng hóa hơn một nửa cần phải bồi thường. Tổn thất lớn cho chủ hàng.. không ai không muốn anh chết.”
Anh đau đớn vô cùng. Bởi vì anh, bọn họ làm ăn thất bại, có thể vợ con ly tán…
Nhưng anh không có tiền trả cho họ… còn có thuyền viên của anh, anh nợ bọn họ rất nhiều.
Anh không ăn không ngủ, bệnh tật quấn người, anh tự mình cắm kim chuyền nước cho mình, anh lần lượt gõ cửa từng nhà hy vọng bọn họ cho anh chút bánh quy để ăn…anh nghĩ rằng mình sẽ chết nhưng mà anh không chết. Mỗi lần tinh thần hoảng hốt anh không ngừng hỏi chính mình: Diệp Đình, mày là đàn ông đầu đội trời chân đạp đất, thuyền viên của mày vô tội mà chết, mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1263053/chuong-261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.