Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Nhìn biểu tình của cô, Diệp Đình rất muốn cười nhưng vẫn nhịn: “ĐI, mang em đi nếm thử một chút.”
“Em không ăn hải sản.. ngửi mùi đã buồn nôn…” Lăng Vi lắc đầu.
Diệp Đình nắm tay cô, dẫn cô ra ngoài: “lén nói cho em, em đã không sợ mùi nữa rồi.”
“…” Lăng Vi nghĩ tới đầu bếp nữ nhà anh… cô gái đa di năng….
Diệp Đình ôm cô ra ngoài: “Đi thôi, ăn xong nói cho em một tin tốt.”
“Tin tốt gì?” Lăng Vi ngước mắt nhìn anh.
Anh lắc đầu không chịu nói.
Vốn cho là một nhà hàng hải sản lại không nghĩ anh mang cô tới một du thuyền.
“Tới đây làm gì?” Lăng Vi nhìn xung quanh, xung quanh đều là biển… mặt biển xanh thẳm, cực kì xinh đẹp.
Du thuyền này cực kì, cực kì lớn.
Ngoại trừ thuyền viên thì không có người khác. Hiển nhiên là du thuyền tư nhân của Diệp Đình.
“Ăn hải sản ở đây sao?”
Diệp Đình nhéo mũi cô: “Mang em đi du lịch đại tây dương…”
“Thật sao?” Lăng Vi cực kì thích biển, nói thật… cô rất chờ mong. Cô tới lan can du thuyền dõi mắt nhìn ra xa..
Phóng mắt nhìn, đều là một mảnh xanh thẳm….
Vô biên vô hạn.
Mây trắng bay bay trên bầu trời xanh thẳm.
Trời và biển tương hỗ, đẹp làm cho người ta không nỡ nhảy mắt.
Lăng Vi giang tay, tâm tình thoải mái.
Diệp Đình đi tới sau lưng cô, hai tay ôm eo cô: “Thích không?”
“Thích...” Lăng Vi gật đầu, đột nhiên cười rộ lên: “Hai chúng ta tới làm một cảnh Titanic đi.”
Nõi ong chạy tới rào chắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1263044/chuong-252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.