Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Quân Dương đột nhiên cười to: “Ha ha ha —— cái này có thể có! Chờ tôi nhìn xem người an hem nào có hứng thú với tôi...”
Anh ta vừa cười vừa quay mặt nhìn Chính Hiền.
Thấy Chính Hiền đỏ mặt, Quân Dương hỏi anh ta: “Sao thế? Sao mặt đỏ như vậy? Nhìn mặt cậu như mông khỉ vậy.”
Xuyên qua kẽ ngón tay, Chính Hiền nhìn anh ta.
Chính Hiền và Quân Dương, anh nhìn tôi, tôi nhìn anh.
Chính Hiền đột nhiên duỗi tay “bốp” một phát tát vào miệng Quân Dương sau đó lộc cộc lên lầu.
Quân Dương che mặt sửng sốt nửa ngày.
Hơn nửa ngày, một lúc lâu mới há miệng gào lên:“*** nó ——tật xấu gì vậy hả?! thằng nhãi ranh nhà cậu, dám tát lão tử!”
“Đừng gào nữa!” Tần Sênh đá vào ông anh ta: “Nhanh chân lên lầu đi.”
Mấy người kia “Phần phật” tất cả lên lầu. Kaya cũng đi theo tìm Tần Sênh.
Đại sảnh lầu một nháy mắt an tĩnh lại.
“...” Đây là chuyện gì vậy? Lăng Vi ngây ngốc: “Hình như em chưa nói cái gì mà?”
Đột nhiên Diệp Đình búng trán cô: “Nghiêm túc học tập! Đầu mấy tên này đều không bình thường, không cần để ý đến bọn họ.” Thấy vẻ mặt áy náy của cô, Diệp Đình lại nhỏ giọng nói một tiếng: “Chính Hiền thật ra... Là con gái...”
“Hả?” Lăng Vi không thể tưởng tượng ngẩng đầu nhìn anh.
Diệp Đình đặt ngón tay bên môi, ý bảo cô đừng lên tiếng. Hạ giọng nói nhỏ bên tai cô: “Gia tộc của Chính Hiền trọng nam khinh nữ, vẫn luôn xem cô ấy là con trai mà nuôi. Lúc cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1263041/chuong-249.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.